Đoàn Đức Vinh - Cậu học trò nghèo và ước mơ vượt lên số phận

Dù cuộc sống còn nhiều thiếu thốn, nhưng em Đoàn Đức Vinh, học sinh lớp 84 Trường THCS Đăng Hưng Phước, huyện Chợ Gạo, tỉnh Tiền Giang chưa bao giờ ngừng cố gắng.

Sinh ra trong nghèo khó, lớn lên giữa những tháng ngày chông chênh, Vinh không có một tuổi thơ đủ đầy như bao bạn bè cùng trang lứa. Nhưng giữa những thử thách của số phận, Vinh không hề gục ngã. Em chọn cách bước tiếp, kiên trì học tập, xem con chữ như chiếc chìa khóa duy nhất mở ra một tương lai tươi sáng hơn.

Cuộc đời dường như không mấy ưu ái với Vinh khi em sinh ra trong một gia đình không trọn vẹn. Cha bỏ đi từ khi em còn nhỏ, để lại người mẹ với căn bệnh tâm thần, không thể lao động để nuôi con. Mọi gánh nặng trong gia đình đều đổ dồn lên đôi vai gầy guộc của ông ngoại - người đàn ông đã bước qua tuổi bảy mươi, với sức khỏe ngày một yếu dần.

Nhìn dáng vẻ tiều tụy của ông Đoàn Văn Đấu, ông ngoại của Vinh (ấp Đăng Nẵm, xã Đăng Hưng Phước, huyện Chợ Gạo), ít ai biết rằng suốt hơn chục năm qua, ông là người duy nhất chăm lo cho hai mẹ con Vinh.

Trước đây, ông đi làm thuê, ai kêu gì làm nấy, chỉ mong có đủ tiền lo cho bữa cơm đạm bạc. Sau này, tuổi cao, sức yếu, ông vẫn gắng gượng từng ngày, chăm lo vườn tược, kiếm tiền để nuôi con gái và cháu trai.

“Tôi già rồi, không biết còn sống được bao lâu nữa. Tôi chỉ mong cháu nó học giỏi, sau này có nghề nghiệp ổn định mà thoát khỏi cảnh khổ này” - ông Đấu nghẹn ngào chia sẻ.

Trong căn nhà nhỏ giữa vùng quê nghèo, thứ quý giá nhất không phải vật dụng đắt tiền, mà là những tờ Giấy khen được Vinh nâng niu như báu vật. Ngôi nhà đơn sơ, mái tôn hoen rỉ. Dù thiếu thốn trăm bề, nhưng nơi ấy vẫn ấm áp tình thương, vẫn sáng lên nghị lực phi thường của cậu bé ham học, không đầu hàng số phận.

Em Đoàn Đức Vinh.

Khó khăn là thế, nhưng chưa bao giờ Vinh để hoàn cảnh đánh gục mình. Em luôn là một học sinh chăm ngoan, hiếu thảo và học giỏi. Dù không có điều kiện học thêm như bạn bè, nhưng Vinh vẫn đạt thành tích học sinh giỏi trong học tập. Biết ông ngoại vất vả, Vinh chưa bao giờ đòi hỏi gì. Sáng sớm, em giúp ông dọn dẹp nhà cửa, lo cơm nước cho mẹ rồi mới đến trường. Buổi chiều, sau giờ học, em tranh thủ phụ giúp ông ngoại nấu cơm, quét nhà... Tối đến, em tranh thủ ôn lại bài.

Cô Nguyễn Thị Ngọc Thúy, giáo viên chủ nhiệm lớp 84, xúc động kể: “Vinh là một học sinh có ý chí mạnh mẽ, chưa bao giờ em than phiền hay nản lòng. Dù hoàn cảnh khó khăn, em vẫn luôn đi học đầy đủ, làm bài tập chăm chỉ và đạt kết quả cao. Không chỉ học giỏi, Vinh còn là một học sinh ngoan, lễ phép với thầy cô, hòa đồng với bạn bè”.

Dù cuộc sống khó khăn, nhưng Vinh chưa bao giờ than trách số phận hay tỏ ra bi quan. Ngược lại, cậu bé 14 tuổi ấy luôn nở nụ cười lạc quan, dẫu phía trước là muôn vàn gian nan. “Em hiểu rằng, chỉ có con đường học vấn mới có thể giúp mình và gia đình thoát khỏi cảnh cơ cực này. Em chỉ mong có thể học giỏi, sau này kiếm được việc làm để nuôi ông và mẹ. Em không muốn ông ngoại khổ thêm nữa” - Vinh tâm sự.

Biết được hoàn cảnh của Vinh, thầy cô và bạn bè trong trường luôn dành sự quan tâm đặc biệt cho em. Nhà trường, thầy cô và bạn bè đều quan tâm, giúp đỡ để em có thể tiếp tục con đường học vấn. Cùng với đó, một số nhà hảo tâm cũng gửi tặng em những bộ đồng phục mới, những suất học bổng nhỏ giúp em có thêm động lực đến trường.

Câu chuyện của Vinh không chỉ là một câu chuyện buồn về hoàn cảnh khó khăn, mà còn là một bài học về nghị lực, lòng hiếu thảo và ý chí vươn lên. Trong bóng tối của nghèo khó, em vẫn tỏa sáng bằng chính sức mạnh và lòng quyết tâm của mình.

Thế nhưng, tương lai của Vinh vẫn là một dấu chấm hỏi, bởi sức khỏe ông ngoại ngày càng yếu. Và em vẫn còn một chặng đường dài phía trước, cần lắm những vòng tay nâng đỡ từ cộng đồng.

V.P

Nguồn Ấp Bắc: http://baoapbac.vn/giao-duc/202502/doan-duc-vinh-cau-hoc-tro-ngheo-va-uoc-mo-vuot-len-so-phan-1034411/
Zalo