Phía sau mạch sống giàn khoan

Tờ mờ sáng trên giàn CTK-3, khi không khí ngoài boong còn se lạnh và ánh đèn pha hắt qua từng lan can thép, anh Phạm Văn Tự đã có mặt trong kho thực phẩm - một căn phòng chật hẹp, xếp đầy các bao gạo, các thùng gia vị, thực phẩm khô và những kệ hàng chất kín từ sàn lên đến tận trần. Trong ánh đèn huỳnh quang trắng nhạt, anh lặng lẽ kiểm tra lại từng nhãn mác, hạn dùng, độ khô ráo và tình trạng bảo quản của nguyên liệu.

Tay nắm chặt bảng kê hàng. Dáng đứng vững chãi giữa hai dãy kệ. Vai áo bạc màu của bộ đồng phục PETROSETCO. Ánh mắt tỉ mỉ và thói quen rà soát từng chi tiết cho thấy rõ sự từng trải của một người đã sống trọn đời làm nghề, trong môi trường mà một sơ suất nhỏ cũng có thể khiến cuộc sống của cả trăm con người trên giàn phải lệch đi một nhịp.

Nơi anh Phạm Văn Tự đang làm việc là Cụm giàn Công nghệ trung tâm số 3 (CTK-3) mỏ Bạch Hổ, nằm lặng lẽ giữa biển khơi, cách đất liền hơn 120 km. Ở nơi cách biệt hoàn toàn với đất liền, nơi sóng gió có thể kéo dài nhiều ngày, công trình thép khổng lồ này vẫn vận hành 24/7, đều đặn như mạch đập của lĩnh vực khai thác dầu khí Việt Nam.

Trên cụm giàn ấy, hơn 200 con người sinh sống và làm việc luân phiên, ngày đêm duy trì hệ thống khai thác - xử lý - vận chuyển tài nguyên từ lòng đất biển về bờ. Giữa hệ thống kỹ thuật khổng lồ và các dãy phòng nghỉ chật hẹp là một nhịp sống khép kín: có ăn, có ngủ, có làm việc, có sinh hoạt và cả những phút nghỉ ngơi hiếm hoi dưới ánh đèn công nghiệp.

Anh Phạm Văn Tự - Đốc công nhà ăn, đang kiểm kê lại kho hàng thực phẩm trên giàn CTK-3.

Anh Phạm Văn Tự - Đốc công nhà ăn, đang kiểm kê lại kho hàng thực phẩm trên giàn CTK-3.

Một kỷ niệm đáng nhớ

Trong gần 40 năm làm nghề, không ít lần đối mặt với sóng gió, nhưng với Phạm Văn Tự, những ngày tháng vượt qua đại dịch trên giàn năm 2020 vẫn là quãng thời gian đáng nhớ nhất.

“Lúc đó, giàn có ca nhiễm Covid-19, phải cách ly ngay tại chỗ. Mà công trình ngoài khơi thì mọi thứ đều hạn chế, từ vật tư đến không gian. Không có bệnh viện, không có khu cách ly riêng biệt, phải tự xoay xở hết”, anh kể, đôi mày nhíu lại như thể vẫn chưa thoát khỏi thời điểm căng như dây đàn khi ấy.

Anh và 7 anh em trong đội hậu cần được giao nhiệm vụ “đặc biệt”: vừa tiếp tục bảo đảm bữa ăn đúng giờ cho toàn bộ nhân sự trên giàn, vừa phải phục vụ riêng cho khu vực cách ly. Mỗi suất ăn đều được chuẩn bị tách biệt, chế biến riêng, giao tận nơi nhưng vẫn bảo đảm nguyên tắc khử khuẩn, không tiếp xúc trực tiếp, không chồng chéo dụng cụ. “Khó nhất là giữ cho mọi việc trôi chảy như bình thường mà vẫn phải thật an toàn. Một sơ suất nhỏ thôi là ảnh hưởng tới cả giàn”, anh nói.

Không ai được nghỉ, không ai được thay thế. Trong khi tâm lý mọi người còn căng thẳng vì nguy cơ lây nhiễm thì đội hậu cần vẫn phải duy trì chuỗi sinh hoạt suôn sẻ, đúng giờ, đúng món, đúng tiêu chuẩn.

Có những ngày, anh tranh thủ vào kho lạnh kiểm tra lại toàn bộ hàng hóa, soạn từng phần thực phẩm đủ cho cả giàn trong 3-4 ngày, đề phòng khi biển động, tàu tiếp tế không ra được. Mỗi lần có ca giao đồ ăn cho khu cách ly, anh đều kiểm lại lần cuối, không cho phép bất kỳ một chút sơ sót nào.

“Chúng tôi coi đây là nhiệm vụ quan trọng nhất. Làm vì tinh thần, chứ không hề lo sợ. Ai cũng xác định sẵn: đã ở đây thì phải làm cho trọn vẹn”, anh nói.

Cuối cùng công trình cũng vượt qua đại dịch an toàn, không gián đoạn vận hành. Sau đó, đoàn lãnh đạo cấp cao của Đảng và Nhà nước đã trực tiếp ra giàn thăm và biểu dương tinh thần đội ngũ. Một câu nói mà anh còn nhớ đến tận bây giờ: “Công việc của các đồng chí tuy thầm lặng nhưng lại là yếu tố quyết định đến sức khỏe của người lao động trong ngành dầu khí”.

“Lời động viên ấy chính là phần thưởng tinh thần quý giá nhất đối với chúng tôi - những người làm đời sống ngoài biển”, anh Tự nói, không giấu vẻ xúc động.

Bếp luôn nóng - sức luôn khỏe

Gắn bó với dầu khí từ năm 1990, Phạm Văn Tự bắt đầu từ vị trí nhân sự thuộc Ban Đời sống - Nhà ở Vietsovpetro. Trải qua nhiều lần tái cơ cấu, chuyển đổi đơn vị, anh vẫn gắn bó với công việc hậu cần cho các giàn khoan. Đến nay, tuy không còn tự tay đứng bếp, nhưng ngọn lửa nghề trong anh vẫn dành trọn cho công tác hậu cần. Với vai trò là Đốc công nhà ăn, thuộc Công ty Cổ phần Dịch vụ Tổng hợp Dầu khí Vũng Tàu (PSV) - đơn vị thành viên của Tổng công ty Cổ phần Dịch vụ Tổng hợp Dầu khí (PETROSETCO), anh Tự được giao phụ trách nhà ăn cụm giàn Công nghệ trung tâm số 3 (CTK-3), mỏ Bạch Hổ.

Không giống hình dung thông thường về một “đốc công nhà ăn”, khối lượng công việc anh Tự phải tổ chức mỗi ngày mang tính hệ thống: hơn 200 suất ăn chia làm hai ca, gồm ba bữa chính và một bữa phụ; lên kế hoạch đặt hàng thực phẩm từ bờ, sắp xếp - phân loại hàng hóa theo chủng loại và đặc tính bảo quản; giám sát chất lượng từng khâu, từ kho lạnh, khu sơ chế đến khu phục vụ. “Bếp luôn nóng - sức luôn khỏe”, đó là tiêu chí mà anh luôn giữ vững.

Mỗi bữa ăn trên giàn đều được lưu mẫu lại để kiểm soát chất lượng.

Mỗi bữa ăn trên giàn đều được lưu mẫu lại để kiểm soát chất lượng.

Tất cả các khâu - từ bảo quản đến chế biến - đều được thực hiện theo nguyên tắc khép kín. Thực phẩm đưa ra khỏi kho đều phải kiểm tra nhãn, kiểm tra mùi và trạng thái từng phần. Dụng cụ nhà bếp được phân loại riêng theo từng công đoạn: sơ chế, nấu chính, phục vụ - tuyệt đối không dùng lẫn. Khu nhà ăn và bếp sau mỗi bữa đều được vệ sinh rửa sạch sàn, bàn ghế, khử trùng dụng cụ nấu nướng. Rác thải sinh hoạt và thực phẩm được xử lý đúng quy định. Những phần ăn thừa sau giờ phục vụ được nghiền nhỏ và xả xuống biển ở khu vực quy định, bảo đảm không tồn dư, không ô nhiễm. Còn những loại rác nhựa, kim loại, thủy tinh… thì được đóng vào bao, lưu trữ cẩn thận chờ chuyển về bờ qua chuyến tàu dịch vụ để xử lý đúng quy định.

Song, vấn đề lớn nhất không nằm trong gian bếp, mà nằm ở khoảng cách địa lý: giàn nằm cách bờ hơn 120km, mọi loại thực phẩm đều phải vận chuyển nhiều chặng trong nhiều ngày. Thời tiết bất lợi, nhiệt độ và độ ẩm cao dễ khiến hàng hư hỏng nếu khâu bảo quản không được tối ưu. “Hàng hóa ra tới giàn là đã qua tay rất nhiều người, nếu không chủ động phân loại, kiểm tra lại thì rủi ro hư hao là rất lớn”.

Từ kinh nghiệm thực tế, anh Tự đề xuất và tổ chức lại kho thực phẩm theo hướng khoa học hơn: bố trí lại không gian kho lạnh, phân vùng nhiệt độ, tách riêng nhóm thực phẩm tươi - đông - khô, đánh dấu luân phiên hạn sử dụng, hạn chế tối đa tình trạng quá hạn sử dụng hoặc dồn hàng. Nhờ đó, thời gian sử dụng thực phẩm được kéo dài đáng kể, tỉ lệ hao hụt giảm, hiệu quả kinh tế và chất lượng phục vụ đều tăng.

Trong một chuỗi vận hành liên tục, nơi mỗi người đều phải duy trì sự tập trung cao độ suốt 12 tiếng ca thì một bữa ăn đúng giờ, đủ chất, hợp vệ sinh không chỉ giúp duy trì thể lực mà còn ổn định tinh thần, giảm áp lực. Ở góc độ đó, dịch vụ catering (dịch vụ đời sống) không đơn thuần chỉ là nấu nướng, mà là một phần không thể thiếu trong bộ máy vận hành giàn khoan.

Người lao động trên giàn CTK-3 thưởng thức bữa cơm nhân dịp kỷ niệm 30/4 - 1/5.

Người lao động trên giàn CTK-3 thưởng thức bữa cơm nhân dịp kỷ niệm 30/4 - 1/5.

Với đội hậu cần, việc giữ an toàn thực phẩm cũng nghiêm ngặt như giữ an toàn kỹ thuật. Mỗi ca ăn là một lần kiểm soát. Mỗi đợt tiếp phẩm là một lần tái rà soát toàn hệ thống. “Trên giàn không có chỗ cho sai sót. Một ca đau bụng vì ăn uống cũng đủ khiến cả dây chuyền phải đảo ca, thay người, ảnh hưởng rất lớn đến toàn bộ chuỗi vận hành”, anh Tự nói. Kinh nghiệm được rút ra sau hàng chục năm làm nghề trong môi trường không cho phép sửa sai đã giúp anh xây dựng một quy trình vận hành bếp ăn chỉn chu, ổn định và được anh em trên giàn tuyệt đối tin tưởng.

Và nhờ tuân thủ nghiêm ngặt tiêu chuẩn vệ sinh môi trường, cụm giàn CTK-3 luôn duy trì được không gian sống sạch sẽ, bảo đảm sức khỏe cho người lao động, không gây ô nhiễm vùng biển xung quanh.

“Ngôi nhà thứ hai”

Trong hệ thống tổ chức Đảng ở các đơn vị dầu khí làm việc ngoài khơi, Chi bộ 4, Đảng bộ PSV - nơi anh Phạm Văn Tự sinh hoạt - là một mô hình đặc biệt với hơn 80% đảng viên làm việc ngoài biển, nhưng kỷ cương tổ chức vẫn luôn được duy trì. Mỗi đảng viên đều chủ động giữ vững nền nếp, thực hiện tròn trách nhiệm của mình.

Là một trong những đảng viên nòng cốt, anh Tự luôn xác định rõ vai trò tiên phong, gương mẫu. Anh chia sẻ: “Được đứng trong hàng ngũ của Đảng là niềm vinh dự lớn lao. Tôi ý thức sâu sắc rằng đảng viên thì dù làm gì, ở đâu, cũng phải là người sống đúng mực, giữ gìn đạo đức, kỷ luật, làm gương từ việc nhỏ nhất”. Có lẽ vì vậy mà anh Tự đặc biệt ghi nhớ lời Bác dạy về sự khiêm tốn, trung thực, cần kiệm và gần gũi với mọi người. Anh luôn lắng nghe góp ý từ đồng đội, chủ động nhìn nhận hạn chế để sửa mình, giữ thái độ cầu thị và cầu tiến trong công việc. “Cái gì cần điều chỉnh thì phải điều chỉnh. Cái gì tốt thì phải làm gương. Đảng viên cần thường xuyên tự soi, tự sửa để hoàn thiện hơn mỗi ngày”, anh nói.

Ở những công trình dầu khí biển xa, nơi điều kiện làm việc luôn khắc nghiệt và áp lực vận hành liên tục 24/24, hậu phương không chỉ là nơi cung cấp bữa ăn, chỗ ngủ mà còn là hệ thống bảo đảm thể lực, tinh thần và nhịp sống cho hàng trăm kỹ sư, công nhân giữa trùng khơi. PSV - đơn vị thành viên của PETROSETCO - là một trong những lực lượng âm thầm gánh vác vai trò đó.

Không chỉ đơn thuần cung cấp dịch vụ đời sống, đội ngũ của PSV còn đóng góp quan trọng trong việc ổn định hệ sinh thái vận hành ngoài khơi: từ bếp ăn đến phòng ngủ, từ suất cơm nóng đến chiếc áo giặt sạch giao ca. Nhờ có những người lao động như anh Phạm Văn Tự - bền bỉ, nguyên tắc, có ý thức nghề nghiệp sâu sắc - PSV đã xây dựng được một đội ngũ catering giàu kinh nghiệm, vững kỹ năng, góp phần giữ nhịp sống vận hành tại những công trình khai thác tài nguyên cho đất nước.

Vai trò của Đảng bộ Công ty trong quá trình đó là không thể thiếu. Chính Đảng bộ PSV là nơi phát hiện, bồi dưỡng và hỗ trợ những đảng viên như anh Tự, sống và làm việc đúng trách nhiệm của người đảng viên ở tuyến đầu. Trong môi trường biệt lập, phân tán như các công trình biển, tổ chức Đảng càng đóng vai trò giữ nền nếp - không chỉ là chính trị tư tưởng, mà còn là văn hóa hành xử, là đạo đức nghề nghiệp được truyền qua từng thế hệ.

Phạm Văn Tự nói: “Được đứng trong hàng ngũ của Đảng không chỉ là vinh dự mà còn là cơ hội để trưởng thành”. Điều anh trân quý nhất chính là những giá trị sâu sắc mà tổ chức Đảng đã trao cho mình, từ lý luận, tư tưởng đến định hướng hành động. Mỗi buổi sinh hoạt là dịp để anh cập nhật chủ trương, nâng cao nhận thức chính trị, nhìn rõ hơn vai trò và trách nhiệm của bản thân trong công việc cũng như trong cuộc sống.

Anh gọi tổ chức Đảng là “ngôi nhà thứ hai”, nơi hun đúc bản lĩnh, rèn luyện đạo đức, nuôi dưỡng lý tưởng sống. Cũng chính nơi đó, người đảng viên từng bước phát huy điểm mạnh của mình, học cách nhận diện những hạn chế để điều chỉnh, hoàn thiện bản thân mỗi ngày. Tinh thần gắn bó ấy không đến từ những nhiệm vụ được giao, mà đến từ niềm tin, sự đoàn kết và động lực nội tại - những điều mà Phạm Văn Tự luôn gìn giữ như cốt lõi của một người đảng viên giữa trùng khơi./.

Trúc Lâm

Nguồn PetroTimes: https://petrovietnam.petrotimes.vn/phia-sau-mach-song-gian-khoan-728259.html
Zalo