Cô gái 10 năm không ăn gì
AUSTRALIA - Mắc bệnh tự miễn đặc biệt, Annie buộc phải truyền dinh dưỡng suốt nhiều năm. Cô nhận chẩn đoán tình trạng bệnh ở giai đoạn cuối cách đây 2 năm.
Trong 10 năm qua, Annie Holland, 24 tuổi, đã sống sót nhờ dinh dưỡng được truyền qua tĩnh mạch. Cô gái người Australia mới đây chia sẻ về các triệu chứng dẫn đến chẩn đoán bệnh giai đoạn cuối khi mới 22 tuổi.
Về cuộc sống của mình, Annie chia sẻ: “Khi 12 tuổi, tôi bắt đầu ốm nhưng không quá lo nghĩ. Đến 15 tuổi, tình trạng xấu đi, tôi đã đi khám nhiều lần do vô số bất ổn. Đến năm 16 tuổi, cuộc sống của tôi thay đổi mãi mãi. Khi 18 tuổi, tôi nhận được chẩn đoán mắc một loại bệnh tự miễn. Năm 22 tuổi, tôi được thông báo bệnh ở giai đoạn cuối”.
Annie không thể tự ăn mà buộc phải nhận dinh dưỡng qua dịch truyền tĩnh mạch để cơ thể hoạt động bình thường suốt 10 năm qua.

Annie Holland phải truyền dịch dinh dưỡng từ khi còn nhỏ. Ảnh: AH
“Lúc còn là thiếu niên, tôi bắt đầu gặp phải tình trạng chóng mặt, ngất xỉu và các vấn đề tiêu hóa. Các bác sĩ không thể tìm ra lời giải cho đến khi xét nghiệm nước tiểu và máu cho thấy tôi mắc bệnh AAG”, Annie, sống ở Adelaide (Australia), chia sẻ.
AAG là bệnh mạn tính khiến hệ miễn dịch tấn công các tế bào thần kinh khỏe mạnh. Trong trường hợp của Annie, bệnh diễn biến xấu theo thời gian và bác sĩ phải cắt bỏ hơn 3m ruột của cô, dẫn đến suy ruột. Điều này có nghĩa là ruột không thể hấp thụ đủ dưỡng chất và nước để duy trì cơ thể.
“Thật khó để giải thích cảm giác không bao giờ có thể ăn. Với hầu hết mọi người, thức ăn là phần bình thường trong cuộc sống nhưng đó là điều tôi không thể nghĩ đến. Tôi không thể tham gia vào các bữa tiệc, mùi thực phẩm đang nấu có thể khiến tôi thấy rất buồn nôn. Thật khó khi phải sống trong môi trường mà thức ăn lại là nguy hiểm đối với tôi”, Annie nói.
Annie đã trải qua vô số ca phẫu thuật, điều trị và các đợt nhiễm trùng huyết. Những lần nhiễm trùng khiến việc truyền dinh dưỡng trở nên khó khăn hơn. Cô phải nhổ hết răng để ngăn ngừa thêm nhiễm trùng. Có thời điểm, Annie tăng tới 20kg một tuần do tác dụng phụ của thuốc.
Theo Unilad, chi phí truyền dinh dưỡng rất tốn kém lên tới 2.000 USD mỗi tuần. Ngoài ra, các ca phẫu thuật, thuốc men cũng rất đắt đỏ, trong đó có steroid liều cao.
“Tôi đã tự cô lập mình khỏi xã hội. Tôi nằm hàng tháng trời trong bệnh viện không có người thăm. Tôi không muốn ai biết tôi bị bệnh. Tôi chỉ nghĩ mình sẽ khỏe lại và có thể quên đi khoảng thời gian đó trong cuộc đời. Thật sai lầm”, nữ bệnh nhân tâm sự.
Dù đối mặt với hoàn cảnh khắc nghiệt, Annie vẫn muốn giúp đỡ người khác. Cô đã khởi động một chiến dịch để gây quỹ hỗ trợ các bệnh nhân cùng hoàn cảnh, nhằm cải thiện cơ sở vật chất và thuê thêm y tá.
“Bệnh của tôi có thể là giai đoạn cuối nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc. Còn rất nhiều điều tôi muốn làm để giúp mọi người, dù thời gian của tôi có hạn”, cô chia sẻ.