Vừa cưới 3 tháng, tôi choáng váng phát hiện chồng có 2 con riêng với 2 người đàn bà khác

Tôi thu dọn quần áo trong nước mắt, lặng lẽ quay về nhà mẹ đẻ. Tôi chưa từng nghĩ, cuộc hôn nhân mình kỳ vọng lại khiến trái tim tan vỡ nhanh đến vậy.

Tôi gặp Thực trong một buổi tiệc cưới. Anh gây thiện cảm ngay từ lần đầu bởi cách nói chuyện điềm đạm, nụ cười chân thành, ánh mắt biết lắng nghe. Sau vài lần cà phê, xem phim, anh chủ động quan tâm, nhắn tin mỗi sáng mỗi tối. Tôi 29 tuổi, ba mẹ bắt đầu thúc giục chuyện cưới xin. Còn Thực thì nói: “Anh không còn trẻ nữa, yêu là cưới”. Nghe có vẻ trách nhiệm, chín chắn. Ba tháng sau, tôi khoác lên mình chiếc váy cưới trắng tinh, tin rằng mình đã chọn đúng người, dù chưa yêu đủ lâu.

Nhưng cuộc sống hôn nhân sớm bộc lộ những vết nứt khó lường.

Một buổi chiều, tôi về sớm và thấy một bé trai chừng ba tuổi đang chơi trong sân nhà mẹ chồng – vốn ở sát bên nhà tôi. Thằng bé lon ton gọi “bà nội” với vẻ thân thiết. Tôi hỏi mẹ chồng bé là con ai, bà chỉ cười và nói nhỏ: “Con của thằng Thực đấy. Hồi nó chưa quen con, mẹ nó bỏ lại đây. Mẹ nuôi từ nhỏ tới giờ. Sau này nhờ con chăm sóc luôn nhé”.

Tôi chết lặng.

Về tới nhà, tôi hỏi thẳng Thực. Anh khựng lại một chút rồi mỉm cười như không có gì quan trọng: “À, chuyện cũ rồi. Anh định nói, nhưng sợ em suy nghĩ. Anh không còn liên lạc gì với mẹ nó nữa đâu”.

Tôi không ngủ nổi đêm đó. Cảm giác bị phản bội, bị coi thường, bị giấu giếm khiến tim tôi như vỡ vụn.

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Vài tuần sau, tôi lại bắt gặp một bé gái khác – lớn hơn bé trai kia – đang chơi búp bê trong sân nhà mẹ chồng. Bé nhìn thấy tôi rồi gọi: “Bà nội ơi, có khách”. Trực giác mách bảo tôi: lại một bí mật nữa.

Và đúng như vậy. Mẹ chồng thú nhận: Thực có hai đứa con, với hai người phụ nữ khác nhau. Một đứa sống ở đây, đứa lớn ở với mẹ, thi thoảng về chơi.

Tôi điếng người.

Tôi bước vào nhà, ném túi xách lên bàn: “Anh coi em là đứa ngốc à?”. Anh đứng im như tượng. Tôi gào lên: “Khi anh cầu hôn, anh nói chưa từng yêu ai, thì ra là có tận hai đứa con riêng. Anh còn định giấu tới bao giờ nữa?”.

Tôi khóc đến nghẹn ngào. Tình yêu của tôi sụp đổ. Tôi rời đi mà không để anh kịp nói lời nào.

Những ngày sau, Thực nhắn tin, gọi điện xin lỗi. Anh bảo đã định nói ra tất cả, nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Anh nhận mọi lỗi lầm, chỉ mong tôi cho anh cơ hội.

Tôi im lặng. Tha thứ không chỉ là bỏ qua – mà là phải chấp nhận sống cùng quá khứ của anh, hai đứa trẻ kia, và một người mẹ chồng đã quen giấu chuyện.

Tôi băn khoăn: tha thứ hay ly hôn? Mới cưới mà đã ly hôn, liệu có quá vội vàng?

Sau một tuần, Thực đến nhà tôi. Anh xin lỗi, tha thiết muốn làm lại từ đầu, hứa sẽ cho tôi toàn quyền quyết định. Mẹ chồng cũng gọi điện khuyên nhủ, bảo tôi đừng nóng giận. Nhưng không ai trong họ hiểu được một điều: Tôi không ra đi chỉ vì anh có con riêng. Mà vì anh không trung thực ngay từ đầu, để tôi bước vào cuộc đời anh trong mù mờ, và tổn thương.

Tôi quyết định ly hôn.

Khi ký vào tờ đơn, tay tôi run lên, nước mắt rơi xuống trang giấy. Nhưng tôi cũng thấy lòng mình nhẹ đi một chút. Tôi không chọn một cuộc đời đầy hoài nghi và giấu giếm. Tôi chọn sự rõ ràng và tôn trọng chính mình.

Vài tháng sau, tôi bắt đầu đi học lại – một lớp ngắn hạn về quản trị kinh doanh mà tôi từng mơ ước nhưng chưa dám theo đuổi. Tôi thuê một căn hộ nhỏ, đi làm lại với công việc văn phòng vừa sức. Tôi học cách chăm sóc bản thân, dành thời gian cho sở thích, kết nối lại với những người bạn cũ.

Ly hôn không phải là thất bại. Ở lại trong một mối quan hệ sai lầm mới là điều đáng tiếc. Tôi không chọn một người đàn ông không trung thực, tôi chọn chính mình. Và đó là quyết định can đảm nhất tôi từng làm.

PV (tổng hợp)

Nguồn Góc nhìn pháp lý: https://gocnhinphaply.nguoiduatin.vn/vua-cuoi-3-thang-toi-choang-vang-phat-hien-chong-co-2-con-rieng-voi-2-nguoi-dan-ba-khac-16655.html
Zalo