UAV hạng nặng Akinci Thổ Nhĩ Kỳ bị bắn hạ bằng 'tên lửa tuần kích' 358 độc đáo của Iran?
Các tay súng Đảng Công nhân Kurdistan (PKK) đã bắn hạ một chiếc UAV hạng nặng Akinci gần biên giới Iran - Iraq, vũ khí sử dụng theo nhận định chính là tên lửa 358 của Iran.

Hình ảnh ghi lại thời điểm phá hủy UAV hạng nặng Akinci tối tân nhất của Thổ Nhĩ Kỳ đã được các tay súng người Kurd đăng tải trên các nền tảng mạng xã hội của họ và thu hút sự quan tâm lớn từ giới truyền thông.

Các tay súng PKK đã sử dụng một hệ thống phòng không bí ẩn để bắn hạ máy bay không người lái Thổ Nhĩ Kỳ. Mảnh vỡ của chiếc UAV Akinci rơi xuống làng Sofia ở tỉnh Sulaymaniyah, cách biên giới Iran chưa đầy 20 km.

Đường bay của chiếc UAV bị theo dõi thông qua camera ảnh nhiệt của trạm trinh sát quang học, điều này chỉ ra thực tế có một cuộc phục kích được chuẩn bị từ trước.

Dựa vào chiến thuật đặc trưng, giới phân tích nhận định cuộc tấn công được thực hiện bởi tên lửa phòng không 358 được Iran cung cấp. Do ứng dụng giải pháp thiết kế đặc biệt nên vũ khí này cũng có thể được phân loại là "đạn tuần kích".

Tính năng nổi bật của vũ khí trên là dễ sử dụng khi triển khai từ bệ phóng thô sơ, không cần radar phức tạp để tìm kiếm và nhắm bắn tự động khi có vật thể tương phản nhiệt đi vào vùng quan sát của đầu dò hồng ngoại.

Một nguồn tin thân cận với PKK tiết lộ Iran đã cung cấp tên lửa 358 theo dạng linh kiện rời, sau đó được các tay súng lắp ráp tại chỗ, quá trình này mất khoảng hai năm, trong đó ít nhất một phần của dây chuyền đặt tại phía Nam Sulaymaniyah.

Tên lửa phòng không 358 lần đầu xuất hiện công khai trước công chúng là trong chuyến thăm Iran của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Liên bang Nga - Đại tướng Sergei Shoigu.

Tên lửa phòng không 358 có chiều dài khoảng 3 mét, tốc độ bay khá chậm, chỉ cho phép chống lại máy bay không người lái và trực thăng, tuy nhiên có thể triển khai từ bất kỳ loại bệ phóng nào và sử dụng cơ chế dẫn đường bằng tia hồng ngoại.

Điểm độc đáo của tên lửa phòng không 358 thể hiện ở chỗ sau khi quả đạn được kích hoạt, nó bay vòng quanh một khu vực nhất định cho đến khi cạn kiệt nhiên liệu, hoặc tới lúc tìm được mục tiêu để phá hủy.

Với đặc tính trên, đây rõ ràng là vũ khí lai ghép với UAV cảm tử, tuy nhiên vẫn chưa rõ tên lửa 358 này có thể bay quần vòng bao lâu. Hiện tại thông tin sơ bộ chỉ cho biết loại đạn trên được tích hợp cảm biến hồng ngoại và máy đo xa laser.

Thiết kế của tên lửa phòng không 358 khá đặc biệt, khi thấy rõ tính module trong việc sử dụng các giải pháp kỹ thuật từ máy bay không người lái cảm tử Shahed-136 nhằm đơn giản hóa và giảm chi phí.

Không chỉ có vậy, các thành phần của tên lửa 358 được sản xuất tại những nhà máy thuộc tổ hợp công nghiệp quốc phòng Iran, nhưng có khả năng tháo rời một cách dễ dàng để lắp ráp trực tiếp tại chiến trường.

Tên lửa 358 có thể được phóng vào khu vực nghi ngờ có UAV hoặc trực thăng đối phương hoạt động mà radar hay phương tiện trinh sát khác chưa phát hiện được, sau đó quả đạn sẽ tự động hoặc được điều khiển để tấn công mục tiêu.

Vũ khí mang lại lợi ích lớn nhất đó là giá thành rẻ hơn rất nhiều so với huy động trực thăng chiến đấu hay tiêm kích, hoặc một hệ thống tên lửa phòng không đắt tiền... cho nhiệm vụ tìm diệt UAV.