Tháng Sáu - Mùa của những điều chưa kịp nói
Tháng Sáu về, không báo trước, không ồn ào. Chỉ là một sáng thức dậy, nắng đã rót đầy ô cửa sổ, giàn hoa giấy trước hiên nhà bỗng rực rỡ lạ kỳ, và trong gió có cái mùi ngai ngái của những cơn mưa đầu mùa. Tháng Sáu là thế - vừa dịu dàng, vừa khắc khoải. Như một khúc ca mùa hạ chưa dứt lời đã hóa thành hoài niệm.
Không ai biết chính xác thời điểm mùa hè bắt đầu. Nhưng khi ve bắt đầu gọi bạn râm ran, khi những tán phượng đỏ bừng cả góc trời, khi học trò ríu rít ôn thi trong tiếng quạt máy cũ kỹ, ta biết: Tháng Sáu đã về. Mỗi năm một lần, tháng Sáu trở thành vạch ngăn giữa quá khứ và tương lai, giữa những năm tháng cũ và hành trình mới.

I. Tháng Sáu trong ký ức học trò
Ai đó đã từng nói: "Tuổi học trò ngắn lắm, chỉ dài bằng một mùa phượng nở." Và tháng Sáu là thời điểm cây phượng già nơi sân trường đơm hoa rực rỡ nhất. Trong tiếng ve vang lên không dứt, bao cảm xúc dâng trào như sóng vỗ. Tháng Sáu gắn liền với kỳ thi cuối cấp, với ánh mắt ngấn nước trong buổi chia tay, với tiếng thở dài khe khẽ vì điều chưa kịp nói.
Tôi còn nhớ, ngày ấy, khi là học sinh cuối cấp, tháng Sáu mang trong lòng một nỗi xao xuyến kỳ lạ. Một phần vì áp lực thi cử, phần vì sắp phải chia tay bạn bè, thầy cô, chia tay chiếc bàn ghế quen thuộc đã cùng mình lớn lên. Những giờ học cuối cùng bỗng chậm rãi hơn, đầy ắp tiếng cười, nhưng cũng chất chứa sự lặng thầm. Có đứa bạn lần đầu đánh liều viết tên người mình thương lên mảnh giấy nhỏ, có đứa bạo gan tặng quà cho cô giáo chủ nhiệm rồi lặng lẽ bỏ đi không nói lời nào.
Sân trường tháng Sáu là nơi chứng kiến những khoảnh khắc đẹp nhất của tình bạn, của tuổi trẻ, của những rung động đầu đời. Là cái siết tay thật chặt, là ánh mắt dặn dò nhau giữ gìn, là lời hứa viết vội lên trang lưu bút: "Dù mai này mỗi đứa một nơi, đừng quên nhau nhé!"
Nhưng rồi thời gian vẫn trôi. Những con người từng thân thiết ấy, có người rẽ sang con đường khác, có người vẫn âm thầm dõi theo nhau qua vài dòng tin nhắn. Tháng Sáu của năm ấy trở thành miền ký ức không thể gọi tên, chỉ cần một mùi hương, một khúc nhạc, một cơn mưa bất chợt cũng đủ làm lòng chùng xuống.
II. Tháng Sáu của những mối tình đầu
Có ai đã từng yêu một người vào tháng Sáu? Yêu như thể mùa hè sẽ chẳng bao giờ tàn. Nhưng rồi nắng thì rát, mưa thì vội, và người thì đi... Tháng Sáu trở thành miền ký ức của những mối tình đầu - đẹp, mong manh và luôn dang dở.
Tôi từng biết một người bạn, suốt những năm tháng đại học, mỗi lần tháng Sáu về là bạn lại trốn vào một góc yên tĩnh để nghe lại bản nhạc cũ. Giai điệu ấy gắn với một mùa hè năm mười bảy tuổi, nơi bạn gặp một người - ánh mắt trong như nắng, nụ cười ấm như gió đầu mùa. Họ cùng nhau trải qua tháng ngày ôn thi, viết thư tay cho nhau, và hẹn nhau cùng đỗ đại học. Nhưng sau kỳ thi, người ấy chuyển trường, còn bạn thì ở lại. Chỉ một mùa hè, một tháng Sáu, mà đủ để nhói lòng mãi sau này.
Tình yêu đầu thường không đi đến đâu, nhưng nó là điều không thể thay thế. Tháng Sáu nhắc ta nhớ về những cảm xúc thuần khiết nhất, những hồi hộp khi chạm mắt, những xao động khi tay chạm tay lần đầu. Nó nhắc ta nhớ rằng từng có một người khiến ta vui vì một lời chào, buồn vì một ánh nhìn xa xăm. Những điều ấy không bao giờ trở lại, nhưng sẽ ở lại rất lâu.
III. Tháng Sáu - mùa của những cơn mưa thanh tẩy
Nếu như tháng Ba là thời điểm giao mùa, tháng Tư rực rỡ sắc xuân, thì tháng Sáu lại là lúc thiên nhiên bừng lên sức sống dữ dội. Những cơn mưa đầu mùa mang theo cái mùi đất ẩm, ngai ngái mà gần gũi. Mưa tháng Sáu không rét mướt như mưa xuân, không dai dẳng như mưa thu, nó đến rồi đi, vội vã như cảm xúc người trẻ.
Mưa tháng Sáu đôi khi khiến người ta chậm lại. Những bước chân hối hả bỗng ngừng nơi mái hiên, những cuộc trò chuyện tưởng chừng rất vội bỗng trở nên ấm áp. Có khi chỉ là một buổi chiều mưa, hai người ngồi trú cùng nhau, không nói gì, nhưng lại nhớ mãi. Mưa khiến con đường cũ loang lổ, nhưng cũng khiến ký ức trở nên lung linh. Mỗi người đều từng có một cơn mưa tháng Sáu để giấu vào tim, như một khung cảnh chỉ mình ta hiểu.
Mưa tháng Sáu - như một lời nhắc nhở: Có những điều cần được gột rửa, có những nỗi buồn phải được buông xuống để nhẹ lòng. Sau mỗi cơn mưa, trời lại trong hơn, và lòng người cũng vậy.
IV. Tháng Sáu của hiện tại - Bình yên giữa nhịp sống hối hả
Khi đã trưởng thành, tháng Sáu không còn gắn liền với tiếng ve, tà áo trắng hay lưu bút học trò. Nhưng tháng Sáu vẫn còn đó, âm thầm đi qua trong nhịp sống hối hả, trong tiếng chuông điện thoại, trong ánh nhìn lặng lẽ giữa những người đã từng trẻ.
Giữa những bộn bề, tháng Sáu là lời nhắc để ta sống chậm lại. Là buổi sáng ngồi bên ly cà phê đắng, đọc vài trang sách yêu thích. Là chiều tan sở, đi bộ qua con phố nhỏ, thấy hoa bằng lăng tím ngát cả một góc trời. Là tối muộn về nhà, bật bản nhạc xưa và nhớ về người cũ.
Tháng Sáu không chỉ là thời gian, nó là cảm xúc. Là sự chín muồi của cảm nhận, của lòng biết ơn và của những suy tư trưởng thành. Ta học được cách trân quý hiện tại, yêu thương những điều bé nhỏ và kiên nhẫn hơn với chính mình.
Có người chọn tháng Sáu để bắt đầu một hành trình mới – một công việc, một mối quan hệ, một thói quen sống lành mạnh hơn. Cũng có người chọn tháng Sáu để kết thúc - buông bỏ một điều đã cũ, nói lời từ biệt với quá khứ, để lòng thanh thản. Dù là bắt đầu hay kết thúc, tháng Sáu đều đáng nhớ.
V. Tháng Sáu - Hành trình đi qua và ở lại
Tháng Sáu là tháng của chuyển mình. Cây cối xanh hơn, trời cao hơn, lòng người cũng rộng mở hơn. Nó là khoảng lặng giữa năm - nơi ta nhìn lại chặng đường đã qua và tự hỏi: "Ta đã sống thế nào trong nửa năm đầu? Còn điều gì cần làm cho trọn vẹn nửa năm sau?"
Với những người sống xa quê, tháng Sáu là thời điểm nhắc nhớ về gia đình. Là mùa trái cây quê nhà chín rộ, là dịp lũ trẻ được nghỉ hè về chơi ông bà. Là giấc mơ trưa nằm võng dưới tán cau, nghe tiếng gió lùa qua kẽ lá. Dù đi xa đến đâu, người ta vẫn mang theo trong tim một tháng Sáu tuổi thơ đầy nắng và tiếng cười.
Tháng Sáu không ồn ào, không khoa trương. Nó đến, mang theo nỗi nhớ, yêu thương, những dở dang và hy vọng. Tháng Sáu là mùa của cảm xúc không tên, là dòng nước ngầm nuôi dưỡng tâm hồn những ai biết lắng nghe trái tim mình.
Hãy sống chậm lại một chút trong tháng Sáu. Nhìn thật lâu một cánh hoa rơi, lắng thật sâu một khúc nhạc buồn, và để trái tim mình dịu dàng hơn với thế giới. Vì tháng Sáu chỉ đến một lần mỗi năm, và mỗi lần như thế, nó mang theo một phiên bản khác của chính ta.
Tháng Sáu - mùa của những điều chưa kịp nói. Nhưng nếu ta lắng lòng lại, biết đâu giữa tiếng ve kia, giữa cơn mưa kia, giữa những điều đã qua kia… ta sẽ nghe thấy điều mình còn nợ chính mình: một lời tha thứ, một lần can đảm, và một cơ hội bắt đầu lại.