Hương vị mâm cỗ tết của mẹ
Thời điểm gần Tết Nguyên đán, không khí Hà Nội dường như chậm lại. Chợ hoa đông vui, gánh hàng rong đầy ắp bánh trái, nhưng điểm nhấn là các chợ truyền thống với những hàng thực phẩm tấp nập người mua kẻ bán. Các bà, các mẹ cẩn thận chọn từng cọng hành, củ kiệu để muối dưa, từng miếng thịt thật tươi, phần để gói bánh, phần để nấu thịt đông, giò xào... Những nguyên liệu tưởng như bình thường ấy, qua đôi tay khéo léo của người phụ nữ trong gia đình, trở thành những món ăn đậm đà, tinh tế, làm nên linh hồn của ngày tết.
Mâm cỗ tết thường được bày biện cầu kỳ, tươm tất, không chỉ thể hiện sự thành kính với tổ tiên mà còn là lời chúc phúc cho một năm mới đủ đầy, may mắn. Chính giữa mâm cỗ là cặp bánh chưng vuông vắn, được gói cẩn thận bằng lớp lá dong xanh thẫm, buộc chặt bằng lạt giang, tượng trưng cho đất trời hài hòa. Xung quanh là các món ăn truyền thống như giò lụa trắng mịn, giò xào giòn sần sật, đĩa nem rán vàng ruộm thơm phức. Bát canh bóng thả - món ăn đặc trưng của mâm cỗ tết của mỗi gia đình Hà Nội - với những miếng bóng bì trong suốt, thái mỏng, nổi bật giữa sắc xanh của rau củ, làm tôn lên sự tinh tế trong cách nấu nướng. Không thể thiếu trên bàn cỗ là đĩa xôi gấc đỏ rực, màu đỏ may mắn tựa như lời chúc phúc an khang. Bên cạnh đó, bát canh măng hầm xương ninh nhừ, ngọt lịm, ăn kèm với thịt đông trong veo, mát lạnh, trở thành sự kết hợp hài hòa, làm dịu vị béo ngậy. Những ngày se lạnh của mùa xuân miền Bắc, ăn một miếng thịt đông kèm dưa hành muối giòn giòn, cay cay, thấy lòng như được sưởi ấm bởi hương vị gia đình.
Mâm cỗ tết không chỉ đẹp ở sự bày biện tỉ mỉ mà còn đẹp ở cách gửi gắm cái tâm, cái tình vào từng món ăn. Nhiều gia đình vẫn giữ thói quen gói và luộc bánh chưng để lắng nghe tiếng củi cháy lách tách, nhìn từng chiếc bánh dần dần chín trong làn khói nghi ngút. Đó không chỉ là công việc bếp núc mà còn là một nghi thức, nơi cả gia đình cùng nhau chờ đợi, trò chuyện, cùng chia sẻ những câu chuyện tết xưa nay.
Càng trưởng thành, ta càng nhận ra rằng những món ăn ngày tết không chỉ là thực phẩm. Đó là ký ức, là hình ảnh của gia đình. Đó là tiếng cười của mẹ khi nêm nếm, là sự chăm chút của bà với từng miếng giò, là niềm vui của cha khi nhìn thấy cả nhà quây quần. Những điều bình dị ấy chính là điểm tựa, là nơi ta luôn muốn trở về, dù có đi xa đến đâu.
Trong những ngày lạnh giá cuối năm, giữa cái hối hả của phố xá, hình ảnh mâm cỗ tết khiến lòng ta chững lại. Đó không chỉ là một bàn ăn mà còn là biểu tượng của sự gắn kết, của những ký ức đẹp đẽ mà thời gian không thể làm phai nhạt. Tết không chỉ để nhớ mà còn để giữ, để nhắc nhở rằng gia đình luôn là nơi quan trọng nhất.
Vì thế, dù đi xa đến đâu, mỗi khi xuân về, người ta lại nhớ về mâm cỗ tết của bà, của mẹ - một biểu tượng của sự gắn kết gia đình, của tình thân. Mâm cỗ ấy, với tất cả sự công phu và tâm huyết, chính là lời nhắn nhủ nhẹ nhàng rằng, tết không chỉ là thời khắc chuyển giao, mà còn là dịp để chúng ta trở về bên nhau, bên mái ấm.
Mỗi mùa xuân đến, khi mâm cỗ được dọn ra, mọi người quây quần bên nhau, ta lại thấy sự ấm áp và ý nghĩa thực sự của tình thân. Tết không chỉ là dịp đón năm mới mà còn là dịp để ta sống chậm lại, để yêu thương thêm đong đầy. Dù cuộc sống hiện đại có đổi thay thế nào, mâm cỗ tết vẫn luôn giữ trọn vai trò của nó - một biểu tượng của sự đoàn tụ, của tình thân vẹn tròn.