Hành trình kết nối

Liên đoàn Bóng đá Việt Nam (VFF) đã chọn sân Gò Đậu (Bình Dương) tổ chức 1 trận giao hữu và 1 trận thuộc vòng loại Asian Cup 2027 trong tháng 3 của đội tuyển bóng đá Việt Nam.

Dễ dàng nhận ra những trông chờ, háo hức của người hâm mộ khi đội tuyển bóng đá Việt Nam trở lại với một sân bóng phía Nam sau nhiều năm xa vắng. Đây cũng là lần đầu tiên một sân bóng phía Nam không phải là sân Thống Nhất (TPHCM) được chọn làm sân nhà của đội tuyển quốc gia Việt Nam ở một giải đấu quốc tế chính thức.

Đã từng có những lo ngại về số lượng người xem khi đội tuyển bóng đá Việt Nam không còn thi đấu ở sân vận động quốc gia Mỹ Đình. Tuy nhiên, thực tế với những gì đã có ở sân Việt Trì (Phú Thọ) từ SEA Games 31 rồi đến ASEAN Cup 2024 vừa rồi đã chứng minh rằng không sợ thiếu khán giả dù đưa về “tỉnh lẻ”. Với đô thị lớn như Hà Nội hay TPHCM trước đây, khán giả được tận mắt chứng kiến các đội tuyển quốc gia thi đấu thường xuyên trong khi những địa phương khác, chuyện này luôn nằm trong mơ của người xem.

Được xem đội tuyển quốc gia thi đấu là tâm tư, mong muốn của hàng vạn người hâm mộ bóng đá nước nhà. Với sự phát triển chung của đất nước, phần lớn các địa phương đều đáp ứng được những tiêu chuẩn để tổ chức các trận đấu cấp độ quốc gia như sân bãi, lưu trú, sân bay… Ở một chừng mực nào đó, việc đội tuyển quốc gia thi đấu tại các địa phương cũng là sự đóng góp thiết thực và nhiều ý nghĩa cho đời sống tinh thần, một dịp quảng bá rất tốt cho tỉnh thành đó.

Khi các địa phương, các CLB để được đưa vào diện có thể cân nhắc tổ chức trận đấu của đội tuyển quốc gia, hẳn nhiên họ sẽ phải có sự đầu tư, chăm chút vào cơ sở vật chất đảm bảo chất lượng, mặt sân cỏ đáp ứng điều kiện thi đấu cấp quốc tế. Đó là những điều kiện và là động lực để các địa phương đầu tư cho bóng đá tại chỗ. Chẳng hạn trường hợp của tỉnh Phú Thọ, sau thành công của ASEAN Cup 2024, địa phương này đã quyết định chi ngân sách nâng cấp thêm sức chứa sân vận động Việt Trì và đặt mục tiêu thăng hạng V-League dù CLB Phú Thọ chỉ mới thành lập, đang chơi ở giải hạng nhì.

Với các đội tuyển, xu hướng thực hiện các “Tour bóng đá” đã có từ lâu. Trong giai đoạn khủng khoảng thành tích, đội tuyển bóng đá Italy đã tổ chức 90% các trận đấu của mình bên ngoài thủ đô Rome như một cách giảm áp lực cho cầu thủ và tìm kiếm sự ủng hộ từ công chúng.

Trên thực tế, nếu chỉ tính các giải đấu chính thức, trong trường hợp không phải là nơi đăng cai, thì mỗi năm đội tuyển Việt Nam chỉ chơi tối đa 2-3 trận trên sân nhà, chiếm chưa đến 30% tổng số trận quốc tế. Việc đưa các trận giao hữu về địa phương, tổ chức theo hình thức luân phiên, trải đều từ Bắc đến Nam theo các thời điểm phù hợp thời tiết, sẽ đem lại nhiều lợi ích, bao gồm triển vọng tăng nguồn thu từ bán vé và tài trợ.

Quan trọng hơn, những hành trình kết nối và tìm kiếm khán giả đó cũng sẽ giúp các tuyển thủ quốc gia ý thức nhiều hơn về trách nhiệm và nghĩa vụ quốc gia của mình. Dù có sự phát triển của công nghệ truyền hình và truyền thông xã hội lớn đến đâu thì việc được chơi bóng trước những khán đài đông kín, được khán giả chờ đợi, yêu thương vẫn là con đường ngắn nhất để đưa niềm vui và đam mê chơi bóng chạm đến trái tim của cầu thủ.

YẾN PHƯƠNG

Nguồn SGGP: https://sggp.org.vn/hanh-trinh-ket-noi-post786035.html
Zalo