Giọt hạ

Ảnh minh họa (AI)

Ảnh minh họa (AI)

Người ta thường nghĩ đến giọt xuân nhưng ít ai nghĩ về những giọt hạ - những giọt trong veo từ từ cuộn chảy quyện hòa cùng nắng, gió với không gian bao la đất trời, tạo nên một mùa hạ rực rỡ sắc màu. Lòng tôi lúc nào cũng xao động khi nghĩ về giọt hạ. Khi đó, những thân thương khẽ ùa về lặng lẽ. Tôi đón nhận, chậm rãi tận hưởng từng khoảnh khắc mà tạo hóa ban tặng những giọt hạ mơ ước.

Giọt hạ trong tôi là những tia nắng vàng tươi, lấp lánh trên những vòm cây, tán lá xanh ngời. Những giọt nắng đùa vui với chim ca và muôn loài. Nắng mùa hạ thật vàng, hong khô những ruộng lúa, con đường trải đầy rơm thơm. Nắng lấp lánh trên những mái tóc vàng hoe trẻ con quê nghèo khét cháy cả một tuổi thơ khó nhọc. Nắng rộn ràng lăn vào hạt thóc, hạt mè và những hạt đậu phộng đầu mùa khô cong.

Nắng hạ trong tôi lúc nào cũng đẹp, dẫu có đôi lần chúng gay gắt đến khó chịu. Nhưng bạn cũng như tôi sẽ quên ngay cảm giác đó nếu nghĩ tới những ngày đông rét mướt và những ngày thu ỉ ê mưa dài liên miên. Tôi nhớ cả một tuổi thơ trong veo đồng hành cùng nắng hạ, ngồi dưới gốc khế già ngắm nhìn những chùm hoa tim tím trổ rất đẹp. Nắng hạ xuyên qua kẽ lá rồi xuyên thẳng vào cánh hoa mong manh. Tôi thấy một cánh ve sầu lột xác hôm qua, nắng chiếu qua như một lăng kính đầy huyền hoặc và màu sắc. Bức tranh quê có nắng hạ như được một họa sĩ tài ba phác họa nên tuyệt tác.

Tôi lại nhớ triền đê quê nhà lộng gió, những giọt nắng đậu trên cánh diều làm bằng giấy trắng học trò chênh chao với bao ước mơ tuổi nhỏ. Nắng soi vào từng ánh mắt, từng nụ cười và hòa cùng khúc đồng dao chúng tôi ê a hát. Những giọt nắng trong như pha lê, thả dáng soi mình với tuổi thơ tôi với biết bao nhiêu sự khôi nguyên. Có tiếng cười khúc khích của cậu bạn khi bạn mình bị đứt dây diều. Có tiếng nấc nghẹn ngào khi bầu trời xanh đầy nắng và cánh diều chẳng còn quay về với chủ nhân.

Giọt hạ trong tôi là làn gió mát. Những làn gió thổi suốt cả mùa hè từ cánh đồng lộng gió, triền đê cỏ mướt xanh tới bờ bãi nương ngô hoa nở trắng xóa. Tôi thấy mình như cánh gió bay lượn trên không trung, sà xuống bên bãi ngô hoa thơm thanh tao, dịu nhẹ. Gió lấp lóa là là trên mặt sông trong xanh mát rượi mà bọn trẻ con ngụp lặn tắm mát. Kìa! Hình như gió cũng đang vờn đùa cùng tôi. Gió khúc khích hát bài ca mùa hạ, ngân vang cùng điệu nhạc ve sầu da diết. Gió thổi tung những lọn tóc mây, chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng vĩ, tuổi học trò chúng tôi nghịch ngợm hái trộm tặng nhau.

Giọt hạ trong tôi còn là giọt mưa rào mát lành. Vũ khúc mưa tí tách trên sân là khoảnh khắc ngọt ngào nhất mà tuổi thơ của đứa trẻ quê nào cũng nhớ, cũng thích. Mưa rào mùa hạ trong mắt của những người yêu mưa là cơn mưa mát lạnh tạo hóa ban tặng cho đầy những chiếc lu sành, mỗi trưa hè cầm gáo dừa múc nước uống ngon lành. Mưa rào đến thật nhanh nhưng cũng rời chốc lát. Và dư âm để lại thì thật tuyệt vời, ý nghĩa biết bao. Những giọt mưa lặn vào đất đai, cây cối xanh tươi rễ hút nước, tàn lá rung rinh cảm ơn.

Giọt hạ còn là giọt nhớ những mùa chia tay học trò cuối cấp. Nhành bằng lăng tím biếc giấu vội sau lưng rồi ngập ngừng tôi trao cho bạn thay lời tiễn biệt. Tuổi học trò tinh khôi tưởng chừng như là mãi mãi, thế rồi cuối cùng cũng nói lời chia xa. Mỗi mùa hạ về giọt nhớ lăn tròn trong giọt lệ, rưng rưng ký ức ùa về. Tôi, bạn lại thèm hát bài hát "Mong ước kỷ niệm xưa" để quay về thời học trò tươi đẹp.

Mùa hạ đương thì. Những giọt hạ vẫn đang ngầm chảy trong mọi ngõ ngách, tiếp thêm cho một mùa mới đầy ước vọng, sinh sôi, tràn trề. Những giọt hạ làm đầy nỗi nhớ, ký ức và từng khoảnh khắc. Mỗi mùa hạ, tôi thấy mình như đang chìm đắm trong muôn vàn giọt hạ lung linh, lấp lánh,.../.

Ngọc Linh

Nguồn Long An: https://baolongan.vn/giot-ha-a196200.html
Zalo