Dự án Kusha: 'Lá chắn thép' đưa Ấn Độ vào kỷ nguyên phòng không siêu cấp?

Ngày 8.6.2025, Tổ chức nghiên cứu và phát triển quốc phòng Ấn Độ (DRDO) chính thức công bố Dự án Kusha, một hệ thống phòng không tầm xa thế hệ mới được kỳ vọng sẽ đưa quốc gia này vào nhóm các cường quốc sở hữu công nghệ đánh chặn hiện đại tương đương S-500 của Nga và THAAD của Mỹ.

Theo Eurasian Times, với thiết kế đa tầng, tích hợp trí tuệ nhân tạo (AI) và các radar công suất cao, Kusha đánh dấu bước tiến quan trọng trong chiến lược “tự lực quốc phòng” Atmanirbhar Bharat của Ấn Độ. Dự án Kusha ra đời trong bối cảnh môi trường an ninh khu vực ngày càng phức tạp, với các mối đe dọa từ tên lửa hành trình, UAV tấn công, máy bay tàng hình và đặc biệt là tên lửa đạn đạo chống hạm (ASBM).

Hệ thống phòng thủ S-400 của Nga - Ảnh: Eurasian Times

Hệ thống phòng thủ S-400 của Nga - Ảnh: Eurasian Times

DRDO định vị Kusha như một hệ thống đánh chặn nhiều lớp, khép kín các khoảng trống giữa các hệ thống hiện có như Akash (tầm ngắn), MR-SAM (tầm trung) và S-400 (tầm xa). Dự kiến được đưa vào biên chế từ 2028 - 2029, hệ thống sẽ phục vụ cả Không quân và Hải quân Ấn Độ, bảo vệ cơ sở hạ tầng chiến lược và các vùng đô thị quan trọng.

Trung tâm của Dự án Kusha là tổ hợp tên lửa đánh chặn ba tầng gồm M1, M2 và M3, mỗi tầng được thiết kế cho nhiệm vụ cụ thể:

M1 Interceptor (150km): Tên lửa có đường kính 250mm, sử dụng động cơ tên lửa rắn xung kép, có khả năng cơ động cao nhờ hệ thống điều khiển vectơ lực đẩy. Nó tối ưu hóa để đánh chặn mục tiêu như UAV, tên lửa hành trình và máy bay chiến đấu ở tầm gần.

M2 Interceptor (250km): Cũng sử dụng đầu đạn 250mm, M2 tập trung vào các mục tiêu tầm trung như máy bay AEW&CS hoặc ASBM có tốc độ cao. Độ chính xác cao và linh hoạt giúp M2 hoạt động hiệu quả trong môi trường phức tạp.

M3 Interceptor (350–400 km): Phiên bản tầm xa nhất, có thể sở hữu đầu đạn 450mm, nhằm vào các mục tiêu chiến lược như SRBM/IRBM và máy bay ném bom. M3 tương đương về khả năng với các tên lửa của hệ thống S-400 hoặc THAAD.

Đáng chú ý, cả ba tên lửa có thể sử dụng công nghệ hit-to-kill (HTK), tiêu diệt mục tiêu thông qua động năng thay vì đầu đạn nổ, giảm thiểu sát thương phụ và phù hợp với các mục tiêu có khả năng cơ động cao. Khả năng tiêu diệt một phát đạt 85%, tăng lên đến 98,5% khi bắn loạt đôi cách nhau 5 giây.

Mỗi tên lửa đánh chặn sử dụng đầu dò dual-seeker, kết hợp radar chủ động và hồng ngoại (IR), đảm bảo khả năng theo dõi chính xác các mục tiêu có tín hiệu radar yếu, như UAV tàng hình hoặc tên lửa hành trình bay thấp. Công nghệ này tương đương với các hệ thống tiên tiến như SM-3 hay David’s Sling.

Hệ thống được điều phối bởi radar quản lý trận địa LRBMR, radar băng tần S với phạm vi hoạt động hơn 500km. LRBMR có thể bao phủ toàn bộ chiều sâu lãnh thổ đối phương trong phạm vi 600km, cung cấp cảnh báo sớm và theo dõi đồng thời hàng trăm mục tiêu.

Kusha sẽ tích hợp trực tiếp vào hệ thống chỉ huy và kiểm soát không quân tích hợp (IACCS), cho phép trao đổi dữ liệu thời gian thực giữa các hệ thống phòng thủ khác của Ân Độ. Mục tiêu là tạo ra một kiến trúc phòng thủ lưới, nơi mọi thành phần tương tác nhịp nhàng, tạo lớp phòng thủ đa tầng liền mạch.

AI được tích hợp để hỗ trợ xử lý dữ liệu từ radar, UAV và vệ tinh, tối ưu hóa lựa chọn mục tiêu và thứ tự đánh chặn trong tình huống có nhiều đe dọa đồng thời.

Kusha đặt mục tiêu đạt tầm bắn tương tự như S-400 (400km), đồng thời tăng cường tích hợp vào hệ thống quốc gia, một điểm yếu của các hệ thống nhập khẩu. M3 Interceptor được thiết kế để tương thích với các mục tiêu như của S-500, như SRBM và tên lửa hành trình siêu thanh. Dù chưa đạt độ cao đánh chặn như THAAD của Mỹ, công nghệ HTK và đầu dò kép của Kusha giúp nó tiệm cận năng lực, với chi phí thấp hơn và linh hoạt hơn trong tích hợp.

Dự án Kusha không chỉ giúp Ấn Độ giảm phụ thuộc vào vũ khí nhập khẩu mà còn mở ra tiềm năng xuất khẩu quốc phòng, nhất là với các quốc gia đang tìm kiếm giải pháp thay thế cho hệ thống Nga hoặc phương Tây với chi phí cạnh tranh hơn.

Việc tích hợp AI, hệ thống radar mạnh và các đầu dò tinh vi vào tên lửa đánh chặn nhỏ gọn là thách thức lớn. Ngoài ra, đảm bảo tương tác liền mạch với hệ thống hiện tại là điều kiện tiên quyết để phát huy toàn diện sức mạnh. Giai đoạn II của dự án được cho là sẽ hướng tới phát triển tên lửa đánh chặn tầm xa hơn 400km, có khả năng tiêu diệt mục tiêu siêu thanh, tiệm cận năng lực của S-500.

S-400 là hệ thống phòng không tầm xa của Nga, có khả năng tiêu diệt mục tiêu ở khoảng cách lên đến 400km và độ cao 30km. S-400 sử dụng nhiều loại tên lửa (như 48N6E3, 40N6) để đối phó với máy bay, tên lửa đạn đạo, tên lửa hành trình và UAV. Hệ thống tích hợp radar đa năng, phát hiện mục tiêu tàng hình và theo dõi đồng thời hàng trăm mục tiêu. S-400 được thiết kế để bảo vệ lãnh thổ rộng lớn, với tính linh hoạt và khả năng tích hợp vào mạng lưới phòng không.

Hệ thống S-500 của Nga là hệ thống phòng không và phòng thủ tên lửa thế hệ mới, vượt trội hơn S-400 và bổ sung cho nó. S-500 được thiết kế để đánh chặn tên lửa đạn đạo liên lục địa, tên lửa hành trình, máy bay, UAV, và thậm chí cả vệ tinh ở quỹ đạo thấp. Tầm bắn khoảng 200 - 600km, độ cao tác chiến lên đến 200km, có khả năng theo dõi và tiêu diệt đồng thời 10 mục tiêu siêu thanh. S-500 tích hợp radar tiên tiến và tên lửa đa dạng (như 77N6-N, 77N6-N1), cho phép đối phó với các mối đe dọa trong không gian gần. Hệ thống này được phát triển bởi Almaz-Antey, bắt đầu từ 2009, và đã thử nghiệm thành công vào 2018. S-500 không chỉ là phòng không mà còn có khả năng chống vệ tinh.

THAAD là hệ thống phòng thủ tên lửa đạn đạo hiện đại của Mỹ, tập trung vào đánh chặn tên lửa đạn đạo ở giai đoạn cuối, trong hoặc ngoài khí quyển (độ cao 40 - 150km, tầm 200km). THAAD sử dụng radar AN/TPY-2 tiên tiến và tên lửa không mang đầu nổ, phá hủy mục tiêu bằng năng lượng va chạm. Hệ thống này phù hợp cho bảo vệ khu vực hạn chế, như căn cứ quân sự hoặc thành phố.

Hoàng Vũ

Nguồn Một Thế Giới: https://1thegioi.vn/du-an-kusha-la-chan-thep-dua-an-do-vao-ky-nguyen-phong-khong-sieu-cap-233591.html
Zalo