Chồng mải mê nhắn tin với người yêu cũ trong lúc vợ thức đêm chăm con ở viện: Nội dung tin nhắn gây bức xúc

Điều khiến trái tim tôi đau nhói không chỉ là tình trạng của con, mà còn là hành động của chồng tôi – người mà tôi từng tin tưởng hơn cả chính mình.

Tôi ngồi đây, trong căn phòng bệnh viện lạnh lẽo, bên cạnh chiếc giường nhỏ nơi con trai tôi đang nằm. Tiếng máy móc kêu tít tít đều đặn, xen lẫn tiếng thở khò khè của con. Đã ba ngày trôi qua kể từ khi con tôi nhập viện vì viêm phổi. Ba ngày dài đằng đẵng, tôi gần như không chợp mắt, chỉ mong con mau khỏe lại. Nhưng điều khiến trái tim tôi đau nhói không chỉ là tình trạng của con, mà còn là hành động của chồng tôi – người mà tôi từng tin tưởng hơn cả chính mình.

Tôi và Nam kết hôn được năm năm. Chúng tôi từng là cặp đôi mà bạn bè ngưỡng mộ. Anh ấy chu đáo, biết quan tâm, và luôn khiến tôi cảm thấy mình là người phụ nữ may mắn nhất. Khi con trai đầu lòng chào đời, tôi nghĩ gia đình nhỏ của chúng tôi đã trọn vẹn. Nhưng cuộc sống không bao giờ đơn giản như những gì ta mơ ước.

Nam là một người chồng tốt, ít nhất là trong mắt tôi trước đây. Anh ấy luôn về nhà đúng giờ, chơi đùa với con, và không ngại phụ giúp tôi việc nhà. Nhưng từ khi con tôi bắt đầu ốm nặng, tôi nhận ra anh ấy dường như đang thay đổi. Anh trở nên lơ đãng, thường xuyên cầm điện thoại và mỉm cười một cách kỳ lạ. Tôi đã nghĩ đó chỉ là do áp lực công việc, nhưng sự thật lại khiến tôi chết lặng.

Hôm đó, con trai tôi phải nhập viện khẩn cấp. Tôi gần như phát điên khi bác sĩ nói con cần theo dõi sát sao. Trong lúc tôi tất bật lo giấy tờ, thuốc men, và chăm sóc con, Nam chỉ đến viện một lát rồi viện cớ bận công việc để rời đi. Anh nói sẽ quay lại ngay, nhưng cả ngày hôm đó, tôi chỉ thấy bóng lưng anh qua vài tin nhắn ngắn ngủi: “Anh bận họp, em cố lên nhé.”

Đêm thứ hai ở viện, tôi mệt mỏi đến mức không thể chịu nổi. Con trai tôi sốt cao, khóc suốt đêm, còn tôi thì chỉ biết ôm con và cầu nguyện. Trong lúc vô tình cầm điện thoại của Nam để gọi cho mẹ tôi, tôi thấy một tin nhắn hiện lên. Đó là từ một cái tên quen thuộc – Linh, người yêu cũ của anh.

Tôi không phải kiểu người hay kiểm tra điện thoại của chồng. Nhưng lần này, linh tính mách bảo tôi điều gì đó không ổn. Tôi mở đoạn chat và trái tim như ngừng đập. Những dòng tin nhắn ngọt ngào, đầy yêu thương mà Nam gửi cho Linh khiến tôi choáng váng. “Anh nhớ em nhiều lắm”, “Giá như ngày đó anh không để em đi” – những lời mà tôi chưa từng được nghe từ anh trong suốt thời gian con ốm.

Tôi ngồi đó, trong ánh sáng mờ nhạt của phòng bệnh, cảm giác như cả thế giới sụp đổ. Người chồng mà tôi tin tưởng, người mà tôi nghĩ sẽ là chỗ dựa vững chắc cho mẹ con tôi, lại đang mải mê nhắn tin với người yêu cũ. Trong khi tôi vật lộn với những đêm không ngủ, với nỗi lo cho con, anh ấy lại dành thời gian để hồi tưởng quá khứ với một người phụ nữ khác.

Tôi tự hỏi, điều gì khiến Nam thay đổi? Có phải tôi đã không đủ tốt? Hay áp lực cuộc sống khiến anh tìm đến một nơi để trốn tránh? Nhưng dù lý do là gì, tôi không thể chấp nhận được việc anh ấy để tôi một mình trong lúc khó khăn nhất. Tôi đã khóc, không phải vì mệt mỏi, mà vì cảm giác bị phản bội, bị bỏ rơi.

Sáng hôm sau, khi Nam đến viện, tôi quyết định đối mặt với anh. Tôi không muốn làm ầm ĩ, vì con trai tôi vẫn đang nằm đó, cần một không gian yên tĩnh. Tôi chỉ lặng lẽ đưa điện thoại cho anh và hỏi: “Anh có gì muốn giải thích không?” Nam tái mặt, lắp bắp nói rằng đó chỉ là những tin nhắn vô nghĩa, rằng anh chỉ nhớ lại kỷ niệm cũ, và không có ý định làm gì sai trái.

Nhưng tôi biết, những lời nói đó không thể xoa dịu vết thương trong lòng. Dù Nam có thực sự không vượt quá giới hạn hay không, việc anh chọn nhắn tin với người yêu cũ thay vì ở bên cạnh mẹ con tôi đã là một vết nứt không thể hàn gắn dễ dàng.

Giờ đây, khi con trai tôi đã dần hồi phục, tôi đứng trước một ngã rẽ. Tôi có nên tha thứ cho Nam, hay tiếp tục sống với một người mà tôi không còn tin tưởng? Tôi biết rằng hôn nhân không chỉ là tình yêu, mà còn là trách nhiệm, đặc biệt khi chúng tôi đã có con. Nhưng liệu tôi có thể tiếp tục sống với một người chồng mà trong lúc tôi cần anh nhất, anh lại chọn nhớ về một người khác?

Tôi viết những dòng này không phải để tìm sự đồng cảm, mà để giãi bày. Có lẽ đâu đó ngoài kia, cũng có những người phụ nữ đang trải qua nỗi đau giống tôi. Tôi chỉ muốn nói rằng, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, chúng ta vẫn phải mạnh mẽ, vì chính mình và vì những người ta yêu thương.

Đêm nay, tôi vẫn ngồi bên giường con, lắng nghe từng nhịp thở của thằng bé. Tôi không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng tôi biết mình cần phải đứng lên, vì con và vì chính tôi. Nếu bạn cũng đang trong hoàn cảnh tương tự, hãy nhớ rằng bạn không hề đơn độc. Đôi khi, những vết thương sẽ giúp chúng ta nhận ra giá trị thật sự của bản thân.

Tâm sự của độc giả!

Minh Khuê

Nguồn Góc nhìn pháp lý: https://gocnhinphaply.nguoiduatin.vn/chong-mai-me-nhan-tin-voi-nguoi-yeu-cu-trong-luc-vo-thuc-dem-cham-con-o-vien-noi-dung-tin-nhan-gay-buc-xuc-18222.html
Zalo