Vườn quê giữa phố

Chẳng biết chủ vườn là ai nhưng tự nhiên lại thấy mến khi họ đã mang chút hương đồng gió nội vào chốn phố xá chật chội. Vườn có rau cải ngồng, diếp cá, rau lang, chuối xanh... Bao nhiêu món rau quê cứ thế bày biện.

Mỗi sớm thức dậy, đứng từ ô cửa sổ tầng 3 căn gác trọ, tôi thong thả uống ly nước rồi nhìn xuống khu vườn phía dưới, xem nó có gì đổi khác so với hôm qua không. Nhiều khi, tôi có cảm giác khu vườn ấy thân thuộc như chính mảnh vườn của tuổi ấu thơ với bàn tay chăm sóc của mẹ.

Mảnh vườn của mẹ luôn mướt xanh với đủ loại rau trái. Nhớ nhất là khi giàn dưa leo lúc lỉu quả. Thỉnh thoảng, tôi như một chú sóc con vặt trộm vài trái nhét vào cặp rồi kêu đám bạn chuẩn bị gói muối giã ớt bay, lên đến lớp là ngồi tụm ba tụm bảy nhai ngấu nghiến.

Những ngày lũ về ngập cả vườn rau mẹ bỏ công chăm sóc. Nước ngâm nhiều ngày khiến rau bị úng, rũ mình trong lấm lem bùn đất. Cơn lũ đã phá nát cả mảnh vườn quê. Trong đôi mắt mẹ, tôi cảm nhận dường như có gì đó mất mát vượt ngoài giá trị vật chất.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Sống giữa phố, tôi đã quen thuộc với những khu công viên, vườn cảnh bài trí hoa tươi được bảo vệ bằng những khối bê tông, đá lát granite chắc chắn hiện đại. Nhưng lòng vẫn thích hơn những gò đồi với đám cỏ dại cố gắng sinh tồn cùng với những khóm rau quê.

Con người ta đôi khi cũng thật lạ lùng, cứ mải miết chạy theo vòng xoay sinh kế nhưng lại mong mỏi một chút bình dị trong lòng, tìm về những phút giây yên ả, bình lặng của quê nhà.

Mảnh vườn giữa lòng phố với tôi tựa như người cũ thân thương bên bến ga ký ức. Cánh đồng làng, dòng sông quê, mảnh vườn ắp đầy kỷ niệm và bao nhiêu thứ hồn hậu đã ăn sâu vào huyết quản. Nên dẫu trôi dạt phương nào, lòng vẫn mang theo chút hương vị nhà quê ấy.

Và, lại thật sự thấy ấm áp, khi hàng ngày có thể nhìn thấy mảnh vườn. Nó gần gũi, mộc mạc mà cũng đầy nhung nhớ thương yêu.

Mỗi chiều muộn, tôi vẫn thường thấy một phụ nữ cặm cụi tưới nước cho vườn rau giữa phố. Bà đội nón, thoáng nét bình yên của người quê chân chất. Nhìn bà bận bịu với khu vườn, tôi chợt nghĩ về mẹ, về những năm tháng tuổi thơ chân đất đầu trần.

ĐỨC LINH

Nguồn Gia Lai: https://baogialai.com.vn/vuon-que-giua-pho-post299496.html
Zalo