Nông dân vùng cao thay đổi nếp nghĩ cách làm
Để nâng cao đời sống, người dân, nhất là đồng bào dân tộc thiểu số (DTTS), ở vùng cao đã chủ động tìm cách làm phù hợp, từng bước thoát nghèo bền vững.
Anh A Phúc (30 tuổi), dân tộc Gié - Triêng, ở thôn Chả Nhầy, xã Dục Nông, sinh ra trong một gia đình thuần nông. Sau khi lập gia đình, vợ chồng anh được bố mẹ cho ít đất để ra ở riêng. Có đất, có rẫy, anh A Phúc xác định phải tự tay lao động để lo cho cuộc sống của mình.
Hiện gia đình anh có 8 sào cà phê, 8 sào mì, 1ha cao su và nuôi 8 con bò. Nhờ chăm chỉ làm ăn, chịu khó học hỏi, mỗi năm gia đình anh có thu nhập khoảng 300 triệu đồng.
Tuy nhiên, theo anh A Phúc, làm nông không phải lúc nào cũng thuận lợi. Có năm cà phê được mùa nhưng giá thấp, có năm giá khá hơn thì lại mất mùa. Chăn nuôi bò cũng tiềm ẩn rủi ro dịch bệnh.

Ngoài làm nông, anh A Phúc mở tiệm sửa xe tại nhà để kiếm thêm thu nhập.
Vì vậy, cách đây 3 năm, anh A Phúc quyết định xuống thị trấn Plei Kần (huyện Ngọc Hồi cũ) học nghề sửa xe máy. Ban đầu chỉ là phụ việc vặt. Một thời gian sau, nhờ sáng dạ, tháo vát, anh A Phúc trở thành thợ học việc và nhanh chóng thạo nghề. Khi học xong, anh mở một tiệm sửa xe nhỏ ngay tại nhà, vừa làm nông vừa làm nghề sửa xe.
Giờ đây, mỗi khi rảnh rỗi hoặc sau mùa thu hoạch, anh Phúc nhận sửa xe cho bà con trong thôn và các khu vực lân cận, từ đó có thêm thu nhập, nâng cao đời sống gia đình. “Mình quen việc ruộng rẫy từ nhỏ, nhưng có thêm nghề phụ thì yên tâm hơn, kiếm thêm tiền lo cho gia đình”, anh A Phúc chia sẻ.
Cũng lớn lên trong gia đình thuần nông, anh A Minh (37 tuổi), dân tộc Xơ Đăng, ở thôn Mô Pả, xã Tu Mơ Rông hiểu rất rõ cái khó của việc chỉ trông chờ vào canh tác rẫy.
Gia đình anh hiện có 4ha trồng thông mới được 2 năm tuổi (chưa cho thu hoạch), 2ha mì nhưng thu nhập không ổn định. Cuộc sống nhiều khi thiếu trước hụt sau, khiến anh luôn trăn trở tìm cách làm ăn hiệu quả hơn.
Năm 2023, anh A Minh mạnh dạn vay 100 triệu đồng từ Ngân hàng Chính sách xã hội để đầu tư chuồng trại và mua 4 con bò về nuôi.
Ban đầu, anh chỉ nuôi bò sinh sản, khi cần thì bán bê con hoặc bán bò thịt. Nhưng trong quá trình làm, anh nhận ra nếu bán nguyên con cho thương lái thì lợi nhuận không cao. Sau khi tính toán, bàn bạc với gia đình, anh quyết định tự xẻ thịt bò để bán cho người dân trong vùng.

Anh A Minh, ở thôn Mô Pả, xã Tu Mơ Rông có thu nhập gần 400 triệu đồng/năm.
Từ năm 2024, anh A Minh bắt đầu tự xẻ thịt bò để bán. Để chủ động nguồn hàng, ngoài số bò nuôi tại nhà, anh còn thu mua thêm bò của bà con xung quanh.
Đến nay, gia đình anh duy trì đàn bò khoảng 19 con. Mỗi tuần, anh xẻ bán từ 1 - 2 con bò. Công việc vất vả hơn, nhưng bù lại, thu nhập cao và ổn định hơn so với bán bò hơi.
Không dừng lại ở đó, nhận thấy nhu cầu vận chuyển nông sản của người dân trong vùng khá lớn, anh A Minh đầu tư thêm một xe máy cày để kéo, chở thuê. Vào mùa làm đất, thu hoạch mì hay vận chuyển vật liệu xây dựng, gia đình anh có thêm nguồn thu.
Nhờ kết hợp nhiều nguồn, nên thu nhập bình quân mỗi năm của gia đình anh đạt gần 400 triệu đồng.
Từ những câu chuyện rất đời thường của anh A Phúc, A Minh có thể thấy rõ sự chuyển biến trong tư duy làm ăn của nông dân vùng cao. Họ không còn trông chờ vào một nguồn thu duy nhất mà chủ động học nghề, vay vốn, làm thêm dịch vụ phù hợp với điều kiện thực tế, góp phần nâng cao thu nhập, ổn định cuộc sống.
Bài, ảnh: Y ĐÔ































