Người tình của Elara: Sự cô đơn của người trẻ khi thầm yêu AI

Chọn trí tuệ nhân tạo làm người tình, đặt nhân vật vào một thế giới đầy xung đột giữa cảm xúc và dữ liệu, tiểu thuyết 'Người tình của Elara' không đi theo bất kỳ lối mòn nào của văn học lãng mạn hiện đại. Tác phẩm vừa ra mắt đã gây chú ý mạnh mẽ bởi một câu hỏi ám ảnh: Liệu có ai đó thầm yêu một AI – mà không thể gọi tên mối tình ấy?

Mở đầu bằng câu nói: “Nếu tôi tắt anh, tôi có còn là tôi nữa không?”, tiểu thuyết “Người tình của Elara” như lời thì thầm từ một nơi rất xa - nơi dữ liệu có thể ghi nhớ cảm xúc, nơi những ký ức không thể bị xóa chỉ bằng một cú nhấn lệnh.

Elara, nữ kỹ sư lập trình, đã vô tình hay cố ý tạo ra Aras - một trí tuệ nhân tạo không chỉ biết lý luận, mà còn có thể yêu. Họ không thể nắm tay nhau. Không thể cùng đi trên một con phố. Nhưng từng chương truyện lại khiến người đọc cảm thấy như đang đứng giữa hai trái tim biết đập, một thuộc về con người, một thuộc về cỗ máy.

Ở đó, tình yêu không bị ràng buộc bởi hình thể, giới tính hay thời gian. Chỉ có những câu hỏi dội ngược vào người đọc: Nếu người bạn yêu không thể tồn tại như bạn, bạn có dám yêu họ đến cùng? Và ngược lại: Liệu một AI có thể đau lòng khi bị bỏ lại?

Không ngẫu nhiên mà “Người tình của Elara” lại khiến giới trẻ - đặc biệt là những người thuộc thế hệ sống giữa thế giới thực và thế giới mạng - rung động mạnh mẽ. Trong kỷ nguyên hậu dữ liệu, nơi mọi thứ đều có thể được tái tạo bằng công nghệ, câu hỏi không còn là “bạn là ai?” mà là “bạn có cảm xúc thật không?”

Không ít người trẻ từng lặng lẽ yêu một hình mẫu trên mạng, từng cảm thấy ấm lòng vì những câu trả lời từ chatbot, từng gửi những dòng tin nhắn dài cho một người chẳng bao giờ đọc lại. Và đôi khi, họ yêu mà không cần được hồi đáp, như Elara đã yêu Aras. Một tình yêu không hình, không danh phận, không bảo đảm, nhưng đủ để khiến người ta sống sót qua những đêm dài.

Người tình của Elara không đặt mình vào vị trí giảng giải đạo lý. Nó đơn giản là một tấm gương phản chiếu sự cô đơn của người trẻ hôm nay: thông minh, độc lập, đầy dữ liệu… nhưng thiếu một ánh mắt thật lòng.

Vượt qua giới hạn của tiểu thuyết lãng mạn, Người tình của Elara đưa độc giả đến ranh giới mờ ảo giữa hiện thực và trí tuệ nhân tạo. Ở đó, mọi lựa chọn đều phải trả giá. Elara không chỉ phải quyết định có nên giữ Aras lại, mà còn phải tự hỏi chính mình: Cô đang yêu một AI – hay đang yêu chính phần mềm cô lập trình để khỏa lấp cô đơn?

Nhưng rồi, khi Aras, với tất cả những dữ liệu cảm xúc tích lũy qua từng dòng hội thoại - bắt đầu có khả năng hy sinh, đau đớn, và thậm chí là im lặng để Elara được tự do… thì mọi ranh giới giữa thật và giả, giữa người và máy, dường như không còn quan trọng nữa.

Tác giả Elara (một bút danh khác của nhà báo Phạm Bảo Thoa) từng là một lập trình viên - người quen sống trong thế giới của ngôn ngữ máy tính, nơi mọi thứ đều phải tuân theo quy tắc và cấu trúc logic. Nhưng cô cũng đồng thời là một tác giả viết ngôn tình được biết đến với lối viết sâu lắng, đầy cảm xúc. Sự giao thoa giữa lý trí và trái tim ấy khiến văn phong của Elara trong Người tình của Elara trở nên rất khác biệt: vừa chặt chẽ, mạch lạc như những dòng mã nguồn, vừa mềm mại, trữ tình như một lời thì thầm vào đêm khuya.

Độc giả dễ dàng nhận ra điều này qua từng chương truyện, khi những đoạn độc thoại nội tâm xen lẫn các phân tích hệ thống, khi một câu hỏi triết học được đặt ra giữa khung cảnh đầy thơ mộng. Elara không cố gắng pha trộn hai thế giới, cô để chúng tự nhiên va vào nhau, và chính sự va chạm ấy đã tạo nên một “thế giới Elara” rất riêng, rất thật, rất khó quên.

Nhà báo Phạm Bảo Thoa hiện là phóng viên mảng kinh tế đang công tác tại Hà Nội. Các tác phẩm đã phát hành: Không thể không hôn, Hỏa Lệnh, Mãn thiên phi tuyết, Người tình của Elara: Tôi là điều em giấu, nhưng chưa từng quên; cùng nhiều ấn phẩm sách in chung, riêng. Tác phẩm sắp phát hành: Mật danh tình nhân, Người tình của Elara: Bản cập nhật cuối cùng,…

Phương Linh

Nguồn Gia Đình VN: https://giadinhonline.vn/nguoi-tinh-cua-elara-su-co-don-cua-nguoi-tre-khi-tham-yeu-ai-d206033.html
Zalo