Ngôi trường cũ và những ước mơ mới

Ở xã biên giới đặc biệt khó khăn với phòng học cũ, thiếu nhà ăn, chỗ ở... nhưng học sinh luôn cố gắng đến trường để có thể vượt lên số phận.

Trường tiểu học và THCS xã Đăk Plô mong muốn được xây mới, sửa chữa cơ sở vật chất để chuẩn bị cho việc thành lập Trường Phổ thông Dân tộc Nội trú xã Đăk Plô. Ảnh: Dung Nguyễn.

Trường tiểu học và THCS xã Đăk Plô mong muốn được xây mới, sửa chữa cơ sở vật chất để chuẩn bị cho việc thành lập Trường Phổ thông Dân tộc Nội trú xã Đăk Plô. Ảnh: Dung Nguyễn.

Lớp học dột nước

Nằm cách trung tâm huyện Đăk Glei (tỉnh Kon Tum) hơn 35km đường núi, Trường tiểu học và THCS xã Đăk Plô ở nơi mà mùa mưa kéo dài nhiều tháng và đời sống bà con còn nhiều khó khăn. Xã Đăk Plô là xã biên giới đặc biệt khó khăn, giáp nước bạn Lào, với hơn 98% người dân là đồng bào dân tộc thiểu số.

Những đứa trẻ nơi đây đến trường trong điều kiện thiếu thốn trăm bề. Các em thiếu phòng học, thiếu chỗ ở, thiếu cả không gian tối thiểu để nghỉ ngơi giữa ngày.

“Mùa mưa, nước dột khắp nơi, tường ẩm mốc và mất an toàn khi cơ sở vật chất đã hư hỏng, xuống cấp nghiêm trọng. Thế nhưng các em vẫn đi học chuyên cần, nhờ sự phối hợp chặt chẽ giữa nhà trường, gia đình và chính quyền địa phương”, ông Đặng Quốc Vũ, Hiệu trưởng nhà trường chia sẻ.

 Cơ sở vật chất của trường xây dựng đã lâu nên xuống cấp, hư hỏng. Ảnh: Dung Nguyễn.

Cơ sở vật chất của trường xây dựng đã lâu nên xuống cấp, hư hỏng. Ảnh: Dung Nguyễn.

Toàn trường có 340 học sinh, trong đó phần lớn là con em đồng bào dân tộc thiểu số, phần đông thuộc diện hộ nghèo và cận nghèo. Nhà trường có ba điểm trường, với tổng cộng 15 phòng học. Trong đó, 6 phòng kiên cố được xây từ năm 2009, còn lại là phòng cấp 4 có từ những năm 1997, đã xuống cấp nghiêm trọng. Có những dãy phòng học và phòng công vụ ở điểm Bung Tôn đã cũ, mái dột, vách tường nứt, tiềm ẩn nguy cơ mất an toàn, đặc biệt vào mùa mưa bão.

Toàn trường có 24 cán bộ quản lý, giáo viên và nhân viên cũng sinh hoạt trong những phòng tạm bợ, nhiều thiếu thốn. Nơi làm việc của cán bộ quản lý và các phòng chức năng, như: hoạt động đội, thư viện, Tin học… đều mượn từ phòng học xuống cấp.

“Cả khu hiệu bộ hiện tại cũng phải tận dụng phòng học cũ. Không có phòng học bộ môn, không có nhà đa năng, không có thư viện. Nhà ăn, nhà bếp cho học sinh bán trú chỉ là phòng tạm, mỗi lượt chỉ phục vụ được 50 em. Còn lại, các em phải đứng chờ, ăn xong rồi mới được nghỉ trưa”, ông Vũ nói thêm.

Giấc ngủ gục trên bàn

 Phòng học xây dựng đã lâu nên bị ẩm mốc, thấm dột mái và tường. Ảnh: Dung Nguyễn.

Phòng học xây dựng đã lâu nên bị ẩm mốc, thấm dột mái và tường. Ảnh: Dung Nguyễn.

Năm học 2024–2025, thầy A Dẳng phụ trách lớp 5 ở điểm trường Peng Lang. Lớp của thầy có 35 học sinh nhưng chỉ rộng khoảng 20m2. Phòng học nhỏ, bàn ghế cũ kỹ, kê sát nhau đến nỗi chắn cả lối đi. Sau bữa cơm trưa, nhiều em không có chỗ nghỉ nên ngủ gục ngay trên bàn, hoặc phải lội bộ vài cây số về nhà, chiều lại quay lại lớp giữa trời nắng cháy hoặc mưa lạnh buốt.

“Không có phòng ở bán trú là trở ngại lớn. Có hôm các em ngại ra lớp buổi chiều vì mưa to, đường trơn, nhà xa. Chất lượng học tập vì vậy cũng ảnh hưởng”, thầy A Dẳng trăn trở.

Ngay cả thầy cô cũng gặp nhiều khó khăn. Nhà hiệu bộ chưa có, nhà xe chỉ là mái che tạm, không đủ chỗ. Xe máy để ngoài trời, mưa thì ướt, nắng thì cháy yên. Dù vậy, thầy A Dẳng cùng đồng nghiệp vẫn kiên trì bám lớp, giữ học trò.

“Tôi có hai con cũng đang học lớp 7 và lớp 9 ở trường, nên càng thấu hiểu sự cần thiết của nhà ở bán trú. Nếu có thêm phòng học rộng rãi, thoáng mát, có thiết bị đầy đủ thì các tiết học sẽ sinh động, giúp học sinh hứng thú và đi học đều hơn”, thầy A Dẳng tâm sự.

Để chuẩn bị cho việc thành lập Trường Phổ thông Dân tộc Nội trú xã Đăk Plô nhu cầu xây dựng, sửa chữa cơ sở vật chất trở nên cấp bách hơn bao giờ hết. Dự kiến từ năm học 2025-2026, trường sẽ tiếp nhận học sinh từ ba xã sáp nhập (Đăk Plô, Đăk Nhoong, Đăk Man), số học sinh tiếp tục tăng trong các năm tiếp theo.

“Hiện nay, cơ sở vật chất không đáp ứng được nhu cầu dạy học. Đến khi sáp nhập thêm học sinh từ các xã khác thì khó khăn, thiếu thốn ngày một tăng lên. Ở vùng biên giới, nơi kinh tế người dân chỉ trông chờ vào cây mì và lúa thì không thể kêu gọi xã hội hóa.

Nhà trường rất mong các cấp, ngành quan tâm, xây mới và sửa chữa cơ sở vật chất. Cùng với đó là trang bị đồ dùng học tập, kèm theo bàn ghế của học sinh, giáo viên, tivi, hệ thống điện, quạt… Có như vậy việc dạy và học mới đảm bảo”, ông Vũ bày tỏ.

Dung Nguyễn

Nguồn GD&TĐ: https://giaoducthoidai.vn/ngoi-truong-cu-va-nhung-uoc-mo-moi-post736336.html
Zalo