Nâng chất lượng đội ngũ: Điểm tựa từ Luật Nhà giáo
Luật Nhà giáo quy định đầy đủ về vị trí pháp lý, quyền, nghĩa vụ và các chính sách dành cho giáo viên sẽ có hiệu lực từ năm 2026.

Giáo viên vùng cao Lai Châu bày tỏ mong muốn Luật Nhà giáo sớm đi vào thực tiễn.
Giáo viên vùng cao Lai Châu mong muốn Luật phát huy hiệu quả trong thực tiễn, trở thành “điểm tựa” để nâng cao năng lực chuyên môn, gắn bó với nghề.
Mong Luật đi vào thực tiễn
Luật Nhà giáo vừa được Quốc hội thông qua, quy định đầy đủ về vị trí pháp lý, quyền, nghĩa vụ và các chính sách dành cho nhà giáo. Đây là niềm vui lớn đối với đội ngũ giáo viên cả nước, đặc biệt các thầy cô đang công tác ở vùng cao, đặc biệt khó khăn tỉnh Lai Châu.
Chia sẻ niềm vui này, ông Nguyễn Quang Thiều - Hiệu trưởng Trường Phổ thông Dân tộc bán trú Tiểu học Sin Suối Hồ (Sin Suối Hồ, Lai Châu) cho biết, những năm qua, giáo viên, nhất là ở vùng cao, phải đối mặt với nhiều thách thức như: Điều kiện sống khắc nghiệt, cơ sở vật chất thiếu thốn, thu nhập thấp, áp lực công việc lớn, ít cơ hội thăng tiến... Việc ban hành Luật Nhà giáo là nỗ lực thể chế hóa vai trò, vị trí pháp lý của nhà giáo, qua đó tạo hành lang pháp lý rõ ràng để bảo vệ quyền lợi và phát triển nghề nghiệp cho giáo viên.
“Luật Nhà giáo có hiệu lực từ 1/1/2026. Tôi kỳ vọng Luật được triển khai đồng bộ, minh bạch, thực chất, tạo cú hích lớn về tinh thần và động lực để giáo viên yên tâm gắn bó, đồng thời góp phần nâng cao chất lượng giáo dục ở vùng cao”, ông Thiều chia sẻ.
Ông Bùi Văn Phi - Hiệu trưởng Trường Phổ thông Dân tộc bán trú THCS Nậm Chà, xã Mường Mô cho rằng: “Việc định danh nhà giáo gắn với đặc thù nghề nghiệp được quy định đầy đủ, hệ thống trong Luật vừa đảm bảo chất lượng đội ngũ, tạo sự bình đẳng giữa nhà giáo trong và ngoài công lập, vừa góp phần nâng cao vị thế nghề giáo”.
Theo ông Phi, Luật quy định cụ thể về quyền và nghĩa vụ của nhà giáo; các hành vi bị nghiêm cấm đối với cá nhân, tổ chức liên quan đến nhà giáo; các chế tài xử lý vi phạm... Những nội dung này giúp bảo vệ nhà giáo và tạo điều kiện để giáo viên thực hiện hoạt động nghề nghiệp một cách hiệu quả, đúng pháp luật.
“Chúng tôi mong muốn Luật Nhà giáo sau khi có hiệu lực, sẽ góp phần củng cố, nâng cao vị thế nhà giáo; đồng thời kỳ vọng những quy định, chính sách của Luật sớm được triển khai hiệu quả trong thực tế”, ông Phi bày tỏ.

Cô, trò tại điểm trường Sin Suối Hồ, Trường Mầm non Sin Suối Hồ (Lai Châu).
Điểm tựa để gắn bó với nghề
Một trong những nội dung nổi bật được đội ngũ giáo viên vùng cao mong đợi là các chính sách về tiền lương, đãi ngộ và thu hút giáo viên gắn bó với nghề, đặc biệt ở những địa bàn khó khăn.
Bà Nguyễn Thị Loan - Hiệu trưởng Trường Mầm non Bản Lang, xã Khổng Lào chia sẻ: “Việc quy định mức lương nhà giáo được xếp cao nhất trong hệ thống bảng lương sự nghiệp là tín hiệu tích cực, góp phần khẳng định vị thế nghề giáo trong xã hội. Đặc biệt, đối với giáo viên mầm non và thầy cô công tác ở vùng đồng bào dân tộc thiểu số, điều kiện kinh tế - xã hội đặc biệt khó khăn như chúng tôi, chính sách càng có ý nghĩa thiết thực”.
Theo điểm a, khoản 2, Điều 24 Luật Nhà giáo, giáo viên công tác tại vùng đồng bào dân tộc thiểu số, miền núi, biên giới, hải đảo và vùng có điều kiện kinh tế - xã hội đặc biệt khó khăn sẽ được hỗ trợ thuê nhà ở công vụ hoặc được bố trí chỗ ở tập thể. Trường hợp không bố trí được sẽ hỗ trợ tiền thuê nhà theo mức quy định.
15 năm công tác tại Trường Mầm non Bản Lang, cô Trần Thị Thu Huyền (quê Điện Biên) thường xuyên nhận nhiệm vụ “cắm bản”. Trước đây, cô cùng một số giáo viên phải dùng góc lớp học hoặc nhà kho của điểm trường làm nơi sinh hoạt. Năm nay, nhận nhiệm vụ tại điểm trường Dao Sản, do không có chỗ ở nên cô phải thuê trọ tại Mường So, cách nơi dạy khoảng 14km.
“Chỗ tôi ở trọ khá xa điểm trường nên phải đi sớm về muộn. Chi phí thuê nhà, điện nước mỗi tháng trên 1 triệu đồng, trong khi thu nhập chỉ trông vào lương. Vì vậy, chính sách hỗ trợ thuê nhà trong Luật Nhà giáo là nguồn động viên lớn cho giáo viên vùng cao như tôi”, cô Huyền chia sẻ.
Hiện Trường Mầm non Bản Lang có 11 điểm trường, trong đó 6 giáo viên phải thuê nhà ở. “Chúng tôi mong muốn ngoài hỗ trợ thuê nhà, Nhà nước sẽ quan tâm đầu tư xây dựng nhà công vụ để giáo viên có thể ở gần điểm trường, thuận lợi cho công tác giảng dạy và nâng cao chất lượng giáo dục”, cô Huyền nói thêm.
Tình trạng thiếu nhà ở công vụ dành cho giáo viên vẫn phổ biến tại nhiều cơ sở giáo dục ở vùng cao Lai Châu. Tại Trường Mầm non Sin Suối Hồ (xã Sin Suối Hồ), hiện có 11 điểm trường, 37 cán bộ, giáo viên, nhân viên. Bà Phạm Thị Thao – Hiệu trưởng cho biết: “Phần lớn giáo viên phải thuê nhà hoặc tận dụng phòng kho, phòng học làm nơi ở. Một số thầy cô đi về nơi cư trú cách trung tâm hơn 60km mỗi ngày. Chính sách hỗ trợ tiền thuê nhà sẽ chia sẻ khó khăn và tạo động lực giữ chân giáo viên vùng cao”.
Cô Lò Thị Thủy - giáo viên Trường Phổ thông Dân tộc bán trú THCS Ka Lăng (xã Thu Lũm), quê ở Điện Biên, đã công tác gần 10 năm ở vùng cao Lai Châu. Cô xúc động chia sẻ: “Nghe tin Luật Nhà giáo quy định hỗ trợ thanh toán chi phí tàu xe cho giáo viên công tác tại vùng đặc biệt khó khăn, chúng tôi thấy rất ấm lòng. Xa nhà, mỗi năm chỉ được về dịp Tết hoặc nghỉ hè nên khoản hỗ trợ đi lại, dù không lớn, vẫn là sự quan tâm rất đáng quý”.
“Việc ban hành Luật chỉ là bước khởi đầu. Điều cần thiết là chính sách đi vào đời sống thực tiễn qua các cơ chế tài chính, chế độ đãi ngộ, đào tạo chuyên môn, thăng hạng nghề nghiệp, môi trường làm việc… Và trên hết, cần có sự lắng nghe tiếng nói, tâm tư, nguyện vọng thực tế từ chính giáo viên vùng cao”, ông Nguyễn Quang Thiều bày tỏ.