'Mượn hồn đoạt xác' - bộ phim day dứt và ám ảnh
'Bring Her Back' là một trải nghiệm 'feel-bad horror' khá độc đáo, khai thác bi kịch nỗi đau và để lại những trăn trở âm ỉ trong tâm trí người xem.

Genre: Kinh dị, Tâm lý
Director: Danny Philippou, Michael Philippou
Cast: Billy Barratt, Sally Hawkins, Mischa Heywood…
Rating: 7.5/10
*Lưu ý: Bài viết tiết lộ một phần nội dung bộ phim.
Nỗi sợ trong một bộ phim kinh dị thực thụ không chỉ đến từ ma quỷ, những bí mật tà ác lẩn khuất trong bóng tối, mà còn thẩm thấu trong những điều mắt thường không thể nhìn thấy. Đó là nỗi đau mất mát, là cảm giác tội lỗi, đau khổ tới tuyệt vọng hay những vết thương tâm lý không cách nào chữa lành.
Chính cảm xúc vô hình ấy mới là thứ bám riết người xem, len lỏi vào tiềm thức và để lại dư âm ám ảnh lâu dài hơn bất kỳ hình ảnh minh họa nào. Bởi khi kinh dị không còn là thể loại chỉ để giải trí, mà hóa thành tấm gương phản chiếu thế giới nội tâm, đó cũng là lúc nó chạm đến tầng sâu nhất của nỗi sợ hay xa hơn là vùng xám đạo đức con người.
Bring her back (tựa Việt: Mượn hồn đoạt xác) là một trong những tác phẩm như thế.
Bi kịch từ nỗi đau
Bring her back là dự án điện ảnh mới nhất của hai anh em đạo diễn Australia Danny và Michael Philippou, sau tác phẩm kinh dị gây sốt năm 2023 Talk to me. Cả hai đều là những gương mặt nổi lên từ YouTube với phong cách kể chuyện độc đáo, mang màu sắc khó trộn lẫn trên thị trường khi kết hợp yếu tố kinh dị với chủ đề tâm lý, để lại những trăn trở, giằng xé âm ỉ và nặng nề trong tâm trí người xem.
Tiếp nối công thức này, Bring her back thay vì chỉ dựng nên những thước phim giật gân, hù dọa theo công thức, lại tập trung xây dựng một thế giới nơi ranh giới giữa sự sống và cái chết trở nên mong manh, nơi người ta tìm đến tâm linh không phải để cầu an, mà níu kéo một khoảng ký ức và tình thân đã lạc mất vĩnh viễn. Ác quỷ trong phim không chỉ là hiện thân của bóng tối hay tà đạo, mà còn là biểu tượng cho sự trống rỗng, cho nỗi đau khó cất thành lời, cho khao khát bất lực của con người khi đứng trước định mệnh khắc nghiệt.
Chuyện phim theo chân hai anh em cùng cha khác mẹ Andy và Piper. Sau cái chết bất thường của cha, cả hai được nhận nuôi bởi một chuyên viên tư vấn tâm lý tên Laura. Bà có một cô con gái Cathy, trạc tuổi và cũng bị khiếm thị tương tự Piper, nhưng vài năm trước không may chết đuối dưới hồ bơi ở sân sau nhà. Laura hiện sống cùng một cậu bé mang tên Oliver, bị câm và có nhiều biểu hiện khá kỳ lạ.
Kể từ khi dọn đến gia đình mới, Andy lờ mờ nhận ra có điều gì đó không ổn.

Bring her back là phim kinh dị mới nhất của hãng phim đình đám A24.
Nửa đầu phim, Bring her back chậm chạp dẫn khán giả vào một không gian tưởng như yên bình: ngôi nhà mới nằm tách biệt ở ngoại ô, những căn phòng đầy ắp ánh sáng với gam màu ấm cúng, chú mèo đáng yêu và người mẹ nuôi nhiệt tình với lũ trẻ mới dọn tới ở…
Thế nhưng, phảng phất tại đó vẫn là những cảm giác kỳ quặc mà lớp vỏ ấm áp khó xua đi hết. Đó là sự xuất hiện của Oliver, là ánh mắt Laura nán lại gương mặt Piper lâu hơn một chút, là căn nhà kho kín cửa bí ẩn, hay những biểu hiện bất thường của Andy mỗi khi tỉnh giấc…
Bầu không gian dần trở nên ma mị, lãng đãng với những góc máy chật hẹp dồn nhân vật và người xem vào ngõ cụt. Rõ ràng có thứ gì đó đang rình rập, chực chờ vồ lấy những con mồi đang ngơ ngác dấn sâu vào bóng tối…
Piper ngây thơ và khao khát tình thương tới mức dường như chẳng mảy may suy nghĩ. Trong khi Andy vẫn đủ tỉnh táo để nhận ra có gì đó khác thường ở mẹ nuôi. Thế nhưng sau cái chết của cha, bóng ma tâm lý đè nặng lên tâm trí cậu trai sắp 18 tuổi. Andy mắc kẹt giữa những sang chấn tinh thần và nỗi đau bị bạo hành trong quá khứ, cũng không khỏi nghi ngờ trực giác của chính mình.
Điểm sáng nổi bật của Bring her back nằm ở sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa kinh dị và tâm lý. Trọng tâm phim không đơn thuần là cuộc chiến chống lại quỷ dữ, mà bám sát hành trình của những con người bị giam cầm trong nỗi đau khôn nguôi. Laura, được hé lộ là “phản diện” từ rất sớm, hiện lên là người mẹ tuyệt vọng đến mức sẵn sàng đánh đổi tất cả hòng giữ lại hình bóng người con đã mất. Hành động ấy là tội ác khó dung thứ, nhưng lại hiện hữu dưới biểu hiện tình yêu và nỗi đau tột cùng, tạo ra xung đột cảm xúc và đạo đức không dễ dàng giải quyết.
Màn trình diễn xuất thần của Sally Hawkins
Phong cách quay phim và màu sắc được tận dụng triệt để, tạo ra bầu không khí tăm tối và ngột ngạt tới bức bối ở nửa sau, đối lập hoàn toàn với các khoảnh khắc bình yên cùng gam màu ấm áp, nhẹ nhàng ở hồi đầu.

Phim có ngân sách sản xuất khá khiêm tốn, chỉ khoảng 4,5 triệu USD.
Sự tù túng đó níu chân nhân vật, kéo họ xuống vũng lầy của những mê cung cảm xúc. Hai anh em đạo diễn nhà Philippou chọn lối kể “slow burn”, chậm rãi nhưng ngấm sâu, tạo độ nén cảm xúc nặng nề thay vì đẩy người xem vào những ảm ảnh dồn dập. Bring her back không vội vã mà từ tốn đánh thức cơn ác mộng kinh hoàng nhất của nó – nỗi đau giấu kín, để từng chi tiết, từng biến chuyển nội tâm nhân vật dần hiện hình trong một bầu không khí ngày càng u ám, bóp nghẹt người xem.
Trong những khoảnh khắc ấy, người ta bàng hoàng khi nhận ra một thế lực còn đáng sợ hơn cả những hiện tượng siêu nhiên. Đó là “con quỷ” đang dần thành hình trong sự mất trí của bà mẹ, là âm mưu tội ác hoàn hảo được áo một lớp vỏ bọc tình thương ngọt ngào, là sự thao túng tâm lý diễn ra tinh vi và lặng lẽ. Bằng vẻ ngoài dịu dàng và những lời lẽ ám thị, Laura chầm chậm tách hai đứa trẻ ra xa nhau, gieo rắc vào tâm trí chúng sự hoài nghi và cảm giác đố kỵ hay ấm ức…
Sally Hawkins có một màn trình diễn xuất thần, với sự hòa trộn bất phân giữa tình yêu và tội ác, giữa một trái tim dịu dàng, nhân hậu và tâm trí bị nỗi đau biến đổi tới méo mó, dị dạng. Bằng những biến hóa đặc sắc trong từng ánh mắt hay biểu cảm gương mặt, trong từng cái chau mày hay giọng nói khản đục, Laura dưới màn hóa thân của Sally Hawkins gây ám ảnh mãnh liệt cho người xem, hiện lên vừa rùng rợn, đáng sợ nhưng cũng không kém phần đáng thương.
Billy Barratt và Sora Wong cũng thể hiện một cách thuyết phục mối quan hệ anh em khăng khít song không tránh khỏi những xung đột, nhất là khi họ phải đối mặt với những bí ẩn vượt ra ngoài thế giới thực tại. Hành trình chuyển biến tâm lý của Andy, từ một chàng trai đầy xước xát tâm lý vẫn gồng gánh trách nhiệm bảo vệ em gái, cho tới khi thẳng thắn đối đầu với sang chấn và vạch trần tội ác, được khai thác thận trọng và tỉ mỉ.

Phim có nhiều khung hình gây ấn tượng thị giác mạnh mẽ.
Mặc dù vậy, Bring Her Back vẫn tồn tại một số hạn chế nhất định. Cốt truyện, trong một số khoảnh khắc, bị rơi vào vòng lặp của những mảng miếng kinh dị quen thuộc. Phong cách kể chuyện chậm chạp của đạo diễn có thể khiến khán giả đại chúng cảm thấy lê thê, đặc biệt ở nửa đầu.
Một số cảnh bị kéo dãn, chậm lại thái quá so với mức cần thiết để duy trì sự căng thẳng liên tục. Trong khi đó, việc để lại cái kết hơi lửng lơ với nhiều câu hỏi còn bỏ ngỏ, vốn đã là “thương hiệu” của anh em nhà Philippou, cũng có thể gây tranh cãi.
Bỏ qua những hạn chế này, Bring Her Back vẫn là trải nghiệm “feel-bad horror” khá độc đáo.