Một cú nhấp chuột vô tình đã khiến tôi rụng rời, hóa ra người đàn ông hiền lành tôi từng phản bội đã biết sự thật từ trước, chỉ là anh chọn im lặng

Trong hôn nhân, đôi khi sự im lặng còn đáng sợ hơn cả những lời trách móc. Tôi từng yếu lòng, để trái tim lạc hướng về phía một người đàn ông khác, rồi nghĩ rằng mình đã khéo léo che giấu được tất cả. Nhưng chỉ một lần gọi điện tìm máy, cách chồng lưu tên tôi trong điện thoại đã khiến tôi chết lặng. Hóa ra, anh đã biết từ lâu, chỉ là anh chọn giữ nỗi đau trong lòng…

Tôi năm nay 31 tuổi, chồng 34. Tôi làm nhân viên marketing, còn chồng là kỹ sư xây dựng. Ngay từ đầu, tính cách và quan điểm sống của hai đứa đã khác biệt. Tôi năng động, thích bon chen, ham kiếm tiền; còn chồng thì điềm đạm, coi trọng gia đình hơn công danh, lúc nào cũng bảo: “Có một mái ấm yên bình mới là thành công lớn nhất.”

Lúc yêu, tôi từng cảm động đến rơi nước mắt vì sự giản dị ấy. Tôi nghĩ, có một người đàn ông không rượu chè, không bài bạc, chỉ một lòng hướng về vợ con thì còn gì hạnh phúc hơn. Nhưng rồi, sau khi kết hôn, cơm áo gạo tiền kéo tôi về với thực tại: tiền học của con, tiền nhà trả góp, rồi đủ loại chi phí sinh hoạt.

Trong khi tôi tăng ca liên tục để có thêm thu nhập, chồng vẫn chậm rãi với mức lương kỹ sư cố định. Anh thậm chí còn có thói quen về nhà nấu cơm, dọn dẹp, chăm con, những việc mà lẽ ra tôi muốn dành cho chính mình. Tôi bắt đầu thấy anh... quá an phận.

Nhưng rồi, sau khi kết hôn, cơm áo gạo tiền kéo tôi về với thực tại: tiền học của con, tiền nhà trả góp, rồi đủ loại chi phí sinh hoạt. (Ảnh minh họa)

Nhưng rồi, sau khi kết hôn, cơm áo gạo tiền kéo tôi về với thực tại: tiền học của con, tiền nhà trả góp, rồi đủ loại chi phí sinh hoạt. (Ảnh minh họa)

Trong những ngày bận rộn ấy, tôi quen một khách hàng, một người đàn ông hơn tôi vài tuổi, làm giám đốc công ty bất động sản. Anh ta mạnh mẽ, quyết đoán, nói câu nào cũng khiến tôi cảm thấy được che chở. So với chồng mình, hiền lành, chậm rãi, anh ta như ngọn lửa đốt cháy sự khao khát được thấu hiểu trong tôi.

Lúc anh hỏi: “Em lúc nào cũng mệt mỏi vậy sao? Có chuyện gì khó khăn, cứ nói với anh.” – tôi đã bật khóc. Và rồi, tôi lao vào một mối quan hệ sai trái, vừa ngọt ngào vừa tội lỗi.

Ban đầu, đó chỉ là những buổi hẹn trộm giấu, những tin nhắn vu vơ. Nhưng càng đi sâu, tôi càng bị ám ảnh bởi cảm giác mình phản bội. Mỗi khi về nhà, nhìn thấy chồng lúi húi nấu cơm, chăm con học bài, lòng tôi dấy lên sự xấu hổ. Tôi tự hỏi: “Mình đang làm gì thế này?”

Một lần, chồng bất ngờ hỏi:
– Lấy một người đàn ông ít tham vọng như anh, em có thấy hối hận không?

Tôi không trả lời. Nhưng đêm đó, tôi trằn trọc suốt, nhận ra rằng người thay đổi không phải anh, mà chính là tôi.

Tôi quyết định dừng lại. Tôi xóa số, chặn liên lạc với người đàn ông kia. Tôi nghĩ mọi chuyện có thể trở về như cũ. Tôi cố gắng vun vén gia đình, nấu nhiều bữa cơm hơn, quan tâm chồng nhiều hơn. Tôi tưởng mình đã che giấu được tất cả.

Cho đến một buổi tối, khi đang dọn dẹp bếp, tôi không tìm thấy điện thoại mình đâu. Tôi lấy điện thoại chồng gọi thử để lần theo tiếng chuông. Nhưng màn hình hiển thị ba chữ khiến tôi như chết đứng: “Kẻ dối trá.”

Tôi dụi mắt, nghĩ rằng mình nhìn nhầm. Nhưng không, rõ ràng chồng lưu số tôi trong danh bạ bằng cái tên đầy mỉa mai đó. Tim tôi thắt lại, tay run bần bật. Tôi vội tắt máy, đặt lại điện thoại xuống bàn như sợ bị bỏng.

Khoảnh khắc ấy, cả thế giới sụp đổ. Tôi hiểu ngay: chồng đã biết tất cả. Anh không chất vấn, không cãi vã, không ầm ĩ, mà chỉ chọn cách âm thầm gắn cho tôi một cái tên lạnh lùng.

Tôi nhớ lại ánh mắt anh nhiều lần nhìn mình, những câu nói tưởng như vô tình: “Em mệt không? Em có gì muốn nói với anh không?” – hóa ra đó là cách anh thăm dò. Nhưng tôi, trong sự ích kỷ và ngụy biện, đã bỏ qua.

Từ hôm đó, mỗi lần nhìn chồng, tôi thấy đôi mắt anh như xuyên thấu tất cả. (Ảnh minh họa)

Từ hôm đó, mỗi lần nhìn chồng, tôi thấy đôi mắt anh như xuyên thấu tất cả. (Ảnh minh họa)

Từ hôm đó, mỗi lần nhìn chồng, tôi thấy đôi mắt anh như xuyên thấu tất cả. Anh vẫn nấu cơm, vẫn dạy con học, vẫn cười hiền lành như trước. Nhưng tôi biết, đằng sau nụ cười ấy là vết thương mà tôi gây ra.

Có đêm, tôi nằm mơ thấy tiếng chuông điện thoại vang lên, màn hình sáng rực hai chữ “Kẻ dối trá”. Tôi choàng tỉnh, mồ hôi lạnh toát. Bên cạnh, chồng vẫn ngủ say, thở đều đều. Tôi thấy mình hèn nhát đến mức không dám thổ lộ, không dám xin tha thứ.

Tôi băn khoăn: Nếu tôi thú nhận, liệu có phải là đang xát muối vào lòng tự trọng của anh – một người đàn ông bị phản bội nhưng chọn im lặng? Còn nếu tôi tiếp tục im lặng, thì chính tôi sẽ bị dằn vặt đến khi nào?

Người ta thường nói, khi yêu, ta dễ bỏ qua khuyết điểm của nhau. Nhưng khi thất vọng, ta lại phóng đại nó lên gấp nhiều lần. Tôi đã từng khát khao một người đàn ông giỏi kiếm tiền, đầy bản lĩnh, và rồi tôi phản bội chính người chồng chung thủy của mình.

Giờ đây, khi nhìn lại, tôi nhận ra: nếu chồng tôi cũng giống như những người đàn ông khác ngoài kia – tài giỏi, tham vọng – chưa chắc anh đã giữ được sự chung thủy. Và nếu anh phản bội tôi, liệu tôi có đủ rộng lượng để tha thứ?

Chồng tôi không hoàn hảo. Nhưng anh đã chọn nhẫn nhịn, chấp nhận, và im lặng gánh nỗi đau. Còn tôi – người tưởng như thông minh, thực ra lại là kẻ yếu đuối nhất.

Tôi biết, sớm muộn gì mình cũng phải đối diện. Tôi không thể để anh cứ mang vết thương đó trong lòng mà giả vờ bình thản. Tôi muốn quỳ xuống, thú nhận, và xin anh cho một cơ hội.

Có thể anh sẽ tha thứ. Cũng có thể anh sẽ rời đi. Nhưng ít nhất, tôi còn có thể ngẩng cao đầu mà nói: “Em đã sai, nhưng em đủ dũng khí để đối diện.”

Cuộc hôn nhân của tôi, có lẽ, không còn màu hồng như những ngày đầu. Nhưng giữa muôn vàn sóng gió, tôi chợt hiểu: điều quý giá nhất không phải là tìm được một người hoàn hảo, mà là giữ lấy người sẵn sàng im lặng chịu đựng để không làm mình tổn thương.

Tôi chỉ mong, khi tôi nói ra tất cả, anh sẽ không quay lưng. Vì dù mang danh “kẻ dối trá”, tôi vẫn muốn được làm vợ anh – một lần nữa, từ đầu.

*Tâm sự của độc giả

Phương Anh

Nguồn Góc nhìn pháp lý: https://gocnhinphaply.nguoiduatin.vn/mot-cu-nhap-chuot-vo-tinh-da-khien-toi-rung-roi-hoa-ra-nguoi-dan-ong-hien-lanh-toi-tung-phan-boi-da-biet-su-that-tu-truoc-chi-la-anh-chon-im-lang-22557.html
Zalo