Lời tạm biệt tháng ba
Mỗi độ xuân sang, hương hoa bưởi lại như một lời hẹn cũ, nhắc ta rằng dù năm tháng có vội vã, vẫn có những điều đẹp đẽ chẳng bao giờ phai.

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Tháng ba, nắng xuân mơn man trải những thảm vàng ươm trên lối nhỏ. Trong cái se lạnh cuối mùa ấy, hoa bưởi nhẹ nhàng nở. Từng chùm trắng muốt, như những ngôi sao bé thơ vụt rơi xuống cành cây, lấp ló giữa màu xanh mướt của lá.
Hương bưởi không kiêu sa, cũng chẳng nồng nàn. Nó dịu dàng len lỏi qua kẽ lá, quấn quýt bước chân người qua đường, rồi bất chợt vương vấn nơi chót mũi, khiến lòng người xao xuyến. Đó là mùi hương của ký ức. Mùi hương gọi về tuổi thơ với những trưa cùng đám trẻ con rủ nhau hái trộm hoa, ngắt từng bông cài lên mái tóc. Hoa bưởi thơm đến mức đêm nằm ngủ, mùi hương ấy vẫn thoảng qua song cửa, đưa ta vào giấc mơ của những ngày tháng cũ...
Tháng ba, hoa bưởi nở rộ rồi cũng vội tàn. Chỉ vài ngày nắng lên, cánh trắng li ti rụng đầy, phủ lên giếng nước, thềm gạch một lớp chăn mỏng tang. Người ta tiếc nuối nhặt từng cánh hoa, bỏ vào bát nước trong veo, như gom nhặt chút xuân còn sót lại. Có nhà hàng xóm đem hoa ướp trà mời bà con thưởng thức và cảm nhận hương vị ngọt ngào hòa quyện cùng vị chát nhẹ, uống một ngụm mà lòng ấm áp.
Hoa bưởi chẳng cần lộng lẫy như hoa hồng, cũng chẳng rực rỡ như mai vàng, không kiêu sa như lan hồ điệp... Nó giản dị, thuần khiết như tâm hồn người quê - mộc mạc mà sâu lắng. Đi xa, chỉ cần ngửi thấy thoang thoảng hương bưởi, người ta lại nhớ về góc vườn xưa, nơi có cây bưởi già tỏa bóng, có người mẹ tảo tần đứng chờ, và có những chiều tháng ba “Hoa bưởi thơm cho lòng bối rối/ Anh không dám xin cô gái chẳng dám trao/ Chỉ mùi hương đầm ấm thanh tao/ Không giấu được cứ bay dịu nhẹ...” (Phan Thị Thanh Nhàn)
Giữa nhịp sống gấp, nhiều bạn trẻ tìm về làng quê vào cuối tuần, tham gia các dự án phục hồi vườn bưởi cổ. Họ học cách chăm sóc cây, ghi lại câu chuyện của những người nông dân già, và livestream quá trình hoa nở để lan tỏa tình yêu thiên nhiên. “Mình muốn chứng minh rằng, dù là Gen Z, chúng mình vẫn có thể vừa “sống nhanh” vừa gìn giữ những giá trị cũ”, một bạn trẻ tâm sự.
Thời gian trôi qua, hoa bưởi vẫn âm thầm tỏa hương như một lời thì thầm dịu dàng từ quá khứ. Hoa bưởi cứ thế nở rồi tàn theo nhịp đất trời. Nhưng mỗi độ xuân sang, hương hoa lại như một lời hẹn cũ, nhắc ta rằng dù năm tháng có vội vã, vẫn có những điều đẹp đẽ chẳng bao giờ phai. Để khi chiều buông, ngẩng mặt nhìn trời xanh bao la, ta thầm cảm ơn loài hoa bé nhỏ ấy - người bạn đáng mến của tháng ba!