Ký ức tình yêu của cha mẹ
Ngày còn nhỏ, tôi thường ngồi ở góc hiên nhà, lặng lẽ nhìn bố mẹ trò chuyện cùng nhau. Họ không nói những lời hoa mỹ, nhưng ánh mắt và nụ cười trao nhau đủ khiến không gian trở nên ấm áp lạ thường.

Ảnh minh họa
Có hôm, trời mưa to, bố về muộn, áo ướt sũng. Mẹ vừa lau tóc cho bố vừa trách yêu: "Đã bảo mang áo mưa mà quên hoài!". Bố chỉ cười, rồi gắp miếng cá ngon vào bát mẹ. Những khoảnh khắc giản dị ấy đã in sâu trong tôi như một bài học về tình yêu, không cần phô trương, chỉ cần đủ kiên nhẫn, bao dung và quan tâm mỗi ngày.
Tôi nhớ có lần gia đình gặp khó khăn về kinh tế, bố mẹ vẫn nắm tay nhau, bàn bạc tìm cách. Không hề có tiếng cãi vã, chỉ là những lời động viên và ánh mắt tin tưởng. Chính sự đồng lòng ấy đã giúp họ vượt qua mọi sóng gió.
Bố mẹ dạy tôi rằng, tình yêu đẹp không phải là không có thử thách, mà là cùng nhau đi qua thử thách mà vẫn giữ nguyên sự tôn trọng, ấm áp ban đầu.
Những ký ức đó nuôi dưỡng trong tôi niềm tin rằng tình yêu thật sự là sự cân bằng giữa cho và nhận, giữa lắng nghe và bày tỏ.
Tôi muốn sống tốt hơn, trưởng thành hơn để có thể xây dựng một mối quan hệ bền vững như bố mẹ - nơi cả hai cùng hạnh phúc, cùng nâng đỡ nhau và cùng mỉm cười khi nhìn lại quãng đường đã qua.