Khó khăn bủa vây Venezuela
Phao cứu sinh dầu mỏ của Venezuela đang dần đứt đoạn không chỉ vì hạ tầng sụp đổ hay sự quản lý yếu kém kéo dài. Đó là địa chính trị, các lệnh trừng phạt.

Ảnh: OP
Tuần trước, Phó Tổng thống Venezuela Delcy Rodríguez đã có mặt tại Bắc Kinh với một lời cầu khẩn khẩn cấp: Hãy mua thêm dầu do Tổng thống Trump ra lệnh trục xuất Chevron và các công ty nước ngoài khác khỏi Venezuela trước ngày 27 tháng 5, đồng thời áp thuế 25% lên bất kỳ ai dám mua dầu thô Venezuela. Caracas đang cuống cuồng tìm cách giữ lấy khách hàng dầu mỏ cuối cùng còn lại: Trung Quốc.
Nhưng Bắc Kinh cũng chẳng mặn mà gì. Theo các báo cáo, giới chức Trung Quốc muốn được giảm giá mạnh hơn nữa với dầu thô Venezuela và đang tái đàm phán hợp đồng. Khi bạn là người mua duy nhất còn lại, tại sao không ép giá?
Trong khi đó, bức tranh xuất khẩu đã bắt đầu xấu đi. Các chuyến hàng giảm gần 20% trong tháng Tư khi PDVSA hủy các chuyến tàu của Chevron sớm hơn dự kiến. Đội “tàu ma” giờ đây đang rời bờ biển Venezuela, cố gắng lẩn tránh hệ thống theo dõi toàn cầu.
Trung Quốc, chủ nợ lớn nhất của Venezuela, vẫn đang thu nợ bằng dầu. Nhưng ngay cả dòng chảy đó cũng đang cạn dần. Sản lượng tại Sinovensa—pliên doanh từng là niềm tự hào giữa CNPC và PDVSA—giờ chỉ còn 103.000 thùng/ngày, giảm từ 160.000 vào năm 2015.
Giờ đây, chính quyền Tổng thống Trump công khai đe dọa “hậu quả” với bất kỳ quốc gia nào tiếp tục mua dầu thô Venezuela, phát tín hiệu rằng các lệnh trừng phạt thứ cấp có thể nhắm tới Trung Quốc. Đối với một nền kinh tế vốn đã chao đảo, việc mất đi khách hàng dầu mỏ quan trọng duy nhất có thể là thảm họa. Dự trữ ngoại tệ của ngân hàng trung ương Venezuela đang cạn kiệt, đồng bolívar lại sụp đổ, và lạm phát đang gia tăng.
Ông Rodríguez gọi chuyến đi Trung Quốc của mình là “bảo mật” và “vô cùng thành công.” Một số người khác thì gọi đó là cú cầu may cuối cùng.