Khi hai miền đất hợp sức vì tương lai thịnh vượng
Từ ngày 01/7/2025, tỉnh Thái Nguyên và tỉnh Bắc Kạn sẽ chính thức hợp nhất, trở thành một thực thể hành chính mới mang tên tỉnh Thái Nguyên. Đây không chỉ là bước ngoặt lớn về địa giới mà còn là sự kiện mang tính chiến lược, mở ra cơ hội tăng tốc phát triển bền vững cho cả hai địa phương, từ rừng núi đại ngàn đến khu công nghiệp sôi động.

Ba Bể - viên ngọc xanh, di sản ASEAN.
Thống nhất để bứt phá
Sau 28 năm kể từ ngày chia tách, Bắc Kạn và Thái Nguyên đã đi những hành trình riêng để khai phá tiềm năng và xây dựng bản sắc phát triển của mỗi địa phương. Nhưng giờ đây, trước yêu cầu đổi mới mô hình tăng trưởng và tinh gọn bộ máy, việc hợp nhất hai tỉnh được kỳ vọng về một sức bật mới, mạnh hơn, hiệu quả hơn.
Theo Nghị quyết của Quốc hội tại Kỳ họp thứ 9 khóa XV, từ 01/7/2025, cả nước sẽ còn 34 tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương. Trong đó, tỉnh Thái Nguyên (mới) sau hợp nhất sẽ có diện tích trên 8.300 km², dân số gần 1,8 triệu người, với 92 đơn vị hành chính cấp xã.
Trong cuộc trao đổi với báo chí, đồng chí Nguyễn Đăng Bình, Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh Bắc Kạn, chia sẻ: “Bắc Kạn đi cùng Thái Nguyên là lựa chọn hợp lý và cần thiết để vượt lên những giới hạn cũ, huy động tổng lực cho mục tiêu phát triển bền vững và bao trùm. Chúng ta không chỉ đang sáp nhập hai địa giới hành chính, mà quan trọng hơn là hợp nhất chiến lược phát triển, con người và khát vọng thịnh vượng.”
Sức mạnh cộng hưởng từ hai miền khác biệt
Nếu Thái Nguyên là trung tâm công nghiệp hàng đầu khu vực trung du miền núi phía Bắc, với các “đầu tàu” kinh tế như Samsung, TNG (doanh nghiệp trong lĩnh vực may mặc), Masan (doanh nghiệp trong lĩnh vực khai thác chế biến khoáng sản), thì Bắc Kạn lại là kho báu thiên nhiên, sở hữu tài nguyên rừng, khoáng sản quý, dược liệu, cùng di sản sinh thái tiêu biểu như hồ Ba Bể – viên ngọc xanh giữa đại ngàn Việt Bắc.
Sự khác biệt này, khi được tích hợp thông minh, có thể tạo nên chuỗi giá trị phát triển đa dạng và bổ trợ lẫn nhau. Thái Nguyên mang đến hạ tầng hiện đại, nguồn lực tài chính, công nghiệp chế biến, chế tạo phát triển mạnh. Bắc Kạn đóng vai trò hậu cần sinh thái, nông nghiệp sạch, du lịch xanh và vùng đệm môi trường, một nền tảng quan trọng để xây dựng kinh tế tuần hoàn.
Tăng khả năng cạnh tranh vùng và thu hút đầu tư
Việc sáp nhập còn góp phần tạo ra một trung tâm kinh tế mới có tầm ảnh hưởng lớn hơn, từ đó tăng khả năng cạnh tranh trong thu hút vốn FDI và phát triển hạ tầng. Sự kết nối về địa lý giúp mở rộng không gian phát triển từ đồng bằng sông Hồng tới miền núi phía Bắc, đưa Thái Nguyên trở thành đầu mối giao thương giữa nhiều hành lang kinh tế: Hà Nội - Thái Nguyên - Cao Bằng, Hà Nội - Tuyên Quang - Hà Giang…, với trục cao tốc xương sống CT07 nối từ Hà Nội - Thái Nguyên - Bắc Kạn - Cao Bằng.
Cụ thể, Thái Nguyên sẽ tiếp tục phát triển các khu công nghiệp trọng điểm như: Sông Công, Phổ Yên, Phú Bình…, trong khi Bắc Kạn sẽ được ưu tiên đầu tư các dự án chế biến dược liệu, nông lâm sản, công nghiệp nhẹ, logistics…, dọc trục kết nối mới. Qua đó hình thành một chuỗi cung ứng bền vững, tăng năng suất lao động và tạo nhiều việc làm cho người dân địa phương.

Một góc thành phố Bắc Kạn.
Người dân kỳ vọng điều gì?
Không chỉ là sự kiện hành chính, sáp nhập còn là cơ hội được người dân kỳ vọng tạo ra thay đổi thực chất trong đời sống. Anh Đổng Văn Hoán, chủ homestay ở xã Nam Mẫu (Ba Bể) kỳ vọng: “Từ nay sẽ có thêm đầu tư hạ tầng du lịch, thêm du khách từ Thái Nguyên lên Ba Bể, để người dân chúng tôi có thêm cơ hội làm ăn.” Trong khi đó, ông Phạm Văn Cường, công nhân làm việc tại KCN Samsung (Thái Nguyên) cũng cho rằng: “Sáp nhập có thể mở ra cơ hội việc làm cho cả người dân Bắc Kạn. Nếu có thêm các nhà máy vệ tinh đầu tư vào Chợ Mới, Bạch Thông thì rất tốt.”
Chuyển động từ chính quyền đến doanh nghiệp và người dân đang cùng nhau tạo nên một “khối đại đoàn kết phát triển”, nơi mà không còn khoảng cách giữa núi rừng và đô thị, giữa vùng lõi công nghiệp và vùng lõi sinh thái.
Việc hợp nhất Thái Nguyên – Bắc Kạn không đơn thuần là thay đổi ranh giới trên bản đồ. Đó là bước đi mang tính chiến lược để hình thành một cực phát triển mới, nơi hội tụ giữa công nghiệp hiện đại và sinh thái bền vững, giữa quá khứ truyền thống và tương lai hội nhập.
Khi hai miền đất hòa chung một mạch phát triển, giá trị cộng hưởng sẽ không chỉ dừng lại ở quy mô hay con số, mà chính là ở sức mạnh của lòng dân, của khát vọng chung, để cùng nhau “đi xa và đi nhanh hơn” trên con đường tiến tới thịnh vượng./.