Góp ý sửa đổi Nghị định về kinh doanh đặt cược đua ngựa và bóng đá quốc tế
Chiều 28.11, tại Hà Nội, Hiệp hội Doanh nghiệp đầu tư nước ngoài/Tạp chí Nhà đầu tư tổ chức hội thảo góp ý sửa đổi, bổ sung Nghị định 06/2017/NĐ-CP về kinh doanh đặt cược đua ngựa, đua chó và bóng đá quốc tế.
Phó Chủ tịch Hiệp hội Doanh nghiệp đầu tư nước ngoài Nguyễn Anh Tuấn cho biết, kinh doanh đặt cược đua ngựa, đua chó và bóng đá quốc tế là xu thế chung và phát triển ở nhiều nước trên thế giới. Hiện ngành này có tổng doanh thu toàn cầu lên tới hàng trăm tỷ USD.
Tại Việt Nam, từ năm 2017, Chính phủ đã ban hành Nghị định 06 về kinh doanh đặt cược đua ngựa, đua chó và bóng đá quốc tế. Tuy nhiên, do những khó khăn, vướng mắc trong quá trình áp dụng, đến nay Nghị định 06 vẫn chưa đi vào cuộc sống.
Mới đây, tại Nghị quyết 1035/NQ-UBTVQH15 về hoạt động chất vấn và trả lời chất vấn tại Phiên họp thứ 31, UBTVQH yêu cầu Chính phủ, Bộ Tài chính hoàn thiện khung pháp lý đối với lĩnh vực xổ số, đặt cược, casino và trò chơi có thưởng. Theo đó, chậm nhất năm 2025, phải hoàn thành việc sửa đổi Nghị định 06 của Chính phủ về kinh doanh đặt cược đua ngựa, đua chó và bóng đá quốc tế.
TS. Cấn Văn Lực, chuyên gia Kinh tế trưởng BIDV cho biết, thế giới hiện nay ghi nhận doanh số các trò chơi, hoạt động liên quan đến cá cược là 70 tỷ USD, dự báo tăng lên 141 tỷ USD đến năm 2030. Tốc độ tăng trưởng là 11,5%/năm.
Với thị trường Việt Nam, một công ty từ Anh đánh giá doanh thu cá cược Việt Nam cả khu vực chính thức và không chính thức tương đương 3-5% GDP. Tuy nhiên, về pháp lý Việt Nam quản lý tương đối chặt, nên từ năm 2017 không phát triển được.
“Chúng ta vẫn coi cờ bạc là xấu. Thực tiễn, đây là nhu cầu đời sống văn hóa, tinh thần và du lịch của người dân và khách du lịch. Do đó, nên nghĩ cách để quản lý thay vì cấm hoàn toàn”, TS. Cấn Văn Lực nói.
Theo ông, cần sớm sửa Nghị định 06 và cho phép thí điểm kinh doanh đặt cược đua ngựa, đua chó từ 2025 - 2028, sau đó, tiến hành đánh giá, tổng kết.
Ngoài ra, theo TS Cấn Văn Lực, cần những quy định chặt hơn với người chơi, ví dụ cấm các đối tượng như người trong tình trạng phá sản, chưa trả được nợ, đang nhận trợ cấp, thuộc đối tượng vi phạm pháp luật và nên quy định số tuổi của người chơi.
Về phương thức phân phối vé đặt cược, dự thảo cho phép qua điện thoại và Internet. Tuy nhiên, TS. Cấn Văn Lực đề xuất, nên thí điểm cho cả Internet và trực tiếp. Có thể nghiên cứu phương án phân phối vé đặt cược với vé thăm quan, hiện nay một số nước làm như thế để tăng trải nghiệm du lịch như Nhật Bản, Thái Lan.
Theo GS.TSKH. Nguyễn Mại, Chủ tịch Hiệp hội Doanh nghiệp đầu tư nước ngoài, dự thảo Nghị định thay thế tách riêng hai phương thức phân phối vé đặt cược là điện thoại cố định, điện thoại di động và Internet, có lộ trình khác nhau kéo dài đến năm thứ 3 và thứ 4 (đối với đặt cược đua ngựa, đua chó) mới được phép áp dụng là bất hợp lý vì việc sử dụng điện thoại cố định hay điện thoại di động nhắn tin (SMS) là công nghệ đã lỗi thời, hệ thống thiết bị máy chủ và phần mềm đã không còn được sản xuất nữa.
Doanh nghiệp cũng không thể đầu tư hệ thống theo kiểu từng bước tách rời được; giả sử như doanh nghiệp có được một hệ thống như thế thì cũng quá lãng phí vì chỉ sau một năm hoạt động phải bỏ, do không thể cạnh tranh với ưu điểm vượt trội của Internet.
Đối với doanh nghiệp kinh doanh đặt cược đua ngựa và đua chó thì chi phí hàng năm để nuôi dưỡng và huấn luyện nài ngựa, ngựa đua, chó đua và bảo dưỡng sân bãi là rất lớn. Nếu chỉ có doanh thu đặt cược phân phối trong trường đua và các điểm cố định thì không thể bù đắp được chi phí, chưa kể chi phí đầu tư ban đầu về cơ sở hạ tầng.
Việc kinh doanh đặt cược trong trường đua ngựa và đua chó cũng đã được thực hiện thí điểm trong nhiều năm chưa từng xảy ra sự cố, không gây hậu quả và tệ nạn xã hội.
Điều đó cho thấy không cần thiết phải kéo dài giai đoạn thí điểm đặt cược trong trường đua, mà nên tạo điều kiện để doanh nghiệp sớm áp dụng các phương thức phân phối vé ngoài trường đua nhằm bù đắp chi phí và đóng góp nhiều hơn cho ngân sách nhà nước, GS.TSKH. Nguyễn Mại góp ý.