Cô giáo H'Dơk Lúp hơn 30 năm miệt mài dạy tiếng Ê đê
Hơn 30 năm gắn bó với bục giảng, cô giáo H'Dơk Lúp, Trường Tiểu học Y Jút (xã Cư Jút), vẫn miệt mài dạy tiếng Ê đê cho học trò. Với cô, mỗi con chữ Ê đê được viết nên là một cách giữ gìn hồn cốt dân tộc giữa buôn làng đang đổi thay từng ngày.

Cô giáo H’Dơk Lúp với hơn 30 năm dạy tiếng Ê đê
Tình yêu và niềm tin giữ tiếng mẹ đẻ
Trong tiết trời mưa phùn se lạnh, lớp học của cô giáo H’Dơk Lúp vẫn vang lên tiếng đánh vần đều đặn, rộn ràng. Học sinh đồng thanh đọc theo giọng cô, từng âm tiết Ê đê được ngân vang, rõ ràng và tự hào như chính tiếng nói của núi rừng. Hình ảnh cô giáo người Ê đê khoác áo dài hoa văn thổ cẩm, ân cần cầm tay học trò tập viết từng con chữ, đã trở nên quen thuộc suốt 30 năm qua ở Trường Tiểu học Y Jút.
Với cô H’Dơk Lúp, dạy tiếng Ê đê không chỉ là công việc mà là trách nhiệm giữ lại tiếng nói, chữ viết của dân tộc mình. “Người Ê đê mình ai cũng nói được tiếng mẹ đẻ nhưng rất ít người biết viết. Nếu lớp trẻ không được học, sau này tiếng nói của ông bà sẽ dần mai một. Tôi chỉ mong các em biết trân trọng, gìn giữ thứ ngôn ngữ thiêng liêng ấy”, cô chia sẻ.
Hiện nay, Trường Tiểu học Y Jút có 220 học sinh, 100% là người Ê đê. Nhà trường có 22 cán bộ, giáo viên, trong đó 17 giáo viên đứng lớp và chỉ có 3 người là dân tộc thiểu số. Chính sự am hiểu văn hóa bản địa của những giáo viên này đã giúp việc dạy và học tiếng Ê đê thuận lợi hơn. Ngay từ đầu năm học, trường lựa chọn tiếng Ê đê là môn học tự chọn, tổ chức cho khối lớp 1 đến lớp 3, mỗi khối 1 lớp.
Bà Cao Thị Đào - Phó Hiệu trưởng Trường Tiểu học Y Jút cho biết: “Việc dạy tiếng Ê đê được xem như một giải pháp quan trọng nhằm nâng cao chất lượng dạy và học, giúp học sinh tự tin giao tiếp, nắm bắt nhanh hơn các môn học khác. Cô H’Dơk Lúp là người có nhiều kinh nghiệm trong dạy tiếng M’nông và tiếng Ê đê. Cô chịu khó học hỏi, luôn tìm phương pháp phù hợp nhất với từng đối tượng học sinh, nên các em tiếp thu rất nhanh, dễ hiểu và yêu thích môn học”.
Bền bỉ “giữ lửa” nghề, giữ hồn buôn làng
Hơn 30 năm gắn bó với nghề, cô giáo H’Dơk Lúp đã chứng kiến biết bao lớp học trò trưởng thành, mang theo hành trang là vốn hiểu biết về ngôn ngữ và văn hóa Ê đê. Nhưng hành trình ấy chưa bao giờ dễ dàng. Hiện nay, trường vẫn chưa có bộ sách giáo khoa riêng, giáo viên phải sử dụng tài liệu biên soạn của Sở Giáo dục và Đào tạo Đắk Lắk rồi tự chỉnh sửa, biên soạn thêm cho phù hợp với đặc điểm địa phương.
“Tiếng Ê đê ở mỗi vùng có sự khác biệt nhất định nên tôi phải thay đổi cách giảng dạy để học sinh dễ hiểu. Các em lớp 1 thì hạn chế cả tiếng Việt lẫn tiếng Ê đê, tôi phải dùng nhiều hình ảnh, kể chuyện hoặc hát dân ca Ê đê để các em nhớ từ và hiểu nghĩa hơn. Có hôm học trò đọc được một đoạn ngắn, tôi mừng rơi nước mắt”, cô H’Dơk Lúp xúc động kể.
Dù còn nhiều khó khăn về cơ sở vật chất như: trường chỉ có 2 chiếc tivi phục vụ giảng dạy, chưa có đồ dùng học tập riêng cho môn tiếng Ê đê... nhưng cô H’Dơk Lúp vẫn tận dụng mọi điều kiện sẵn có. Cô chủ động ứng dụng công nghệ thông tin trong soạn giảng, tự làm đồ dùng dạy học, sáng tạo bài tập giúp học sinh ghi nhớ tốt hơn. Những giờ học của cô vì thế luôn sinh động, gần gũi và đầy tiếng cười.
Cô không chỉ dạy học sinh viết chữ Ê đê mà còn dạy các em niềm tự hào về dân tộc mình. Mỗi câu chuyện, bài hát Ê đê cô lồng ghép trong giờ học đều giúp học sinh thêm yêu quê hương, thêm ý thức giữ gìn tiếng nói của tổ tiên. “Tôi luôn tin rằng, khi tiếng Ê đê vẫn vang lên trong lớp học thì hồn buôn làng vẫn còn ở đó”, cô H’Dơk Lúp chia sẻ trong ánh mắt ánh lên niềm tin và tự hào.
30 năm - một quãng đường dài, đủ để cô H’Dơk Lúp trở thành biểu tượng của sự tận tụy và niềm tin với nghề dạy học. Từ những lớp học đầu tiên dưới mái tôn cũ đến những phòng học khang trang hôm nay, tiếng Ê đê của cô vẫn vang đều, dịu dàng mà vững bền.



























