Chiến thắng 'điên rồ' của Manchester United
Liệu một chiến thắng trong loạt sút luân lưu, với chỉ 10 người trên sân, có thể thay đổi vận mệnh của một đội bóng?
Maguire chơi một trận đấu xuất sắc trước Arsenal tại vòng 3 FA Cup hôm 12/1, chứng minh anh là thủ lĩnh thực sự. Sự bình tĩnh và kinh nghiệm của ngôi sao người Anh giúp đội nhà vượt qua những thời khắc khó khăn và giành chiến thắng. Trước đó, Maguire tưởng chừng bị đánh bật khỏi "Nhà hát của những giấc mơ".
Trên sân Emirates, khi Joshua Zirkzee giơ tay quay cuồng hướng về khán đài đội khách trước loạt sút luân lưu trong trận hòa 1-1 vòng ba FA Cup, người ta sớm cảm nhận điều đặc biệt. Với chiếc quần đùi kéo cao và vệt phấn trắng dài dọc chân, Zirkzee như hóa thân thành “Chiến binh Zirkzee” trong khoảnh khắc ấy.
Từ khoảnh khắc ngã như cây chuối trước làn gió thoảng, Kai Havertz dường như bị vận xui đeo bám. Cú sút luân lưu của tiền đạo bên phía Arsenal mềm như tơ, nhẹ như bông, đến nỗi mà cả thủ môn đối phương cũng có thể... ngủ gật và vẫn cản phá được.
Và rồi, Zirkzee chính là người ấn định chiến thắng cho Manchester United. Anh nhẹ nhàng sút bóng vào góc xa khung thành, trước khi ăn mừng bằng màn “bắn súng máy” hướng về khán giả, rồi giật mình nhớ ra rằng có lẽ mình không nên làm thế.
Zirkzee là mẫu cầu thủ khá đặc biệt - dáng vẻ chậm rãi, lừ đừ nhưng đầy thông minh khi cầm bóng, có lẽ chỉ thiếu chút sự máu lửa. Nhưng khoảnh khắc này thực sự là một sự giải tỏa lớn sau những giai đoạn khó khăn gần đây. Như Maguire, truyền thông Anh đồn rằng tiền đạo người Hà Lan lẽ ra... không bao giờ thuộc về Manchester United.
Song, trận đấu này như được định sẵn để trao cơ hội chuộc lỗi. Với HLV Ruben Amorim, nhiệm vụ luôn là biến những điều tồi tệ thành tốt đẹp, xua tan bóng ma quá khứ và giải trừ vận xui kéo dài bấy lâu của CLB. Chiến thắng trong loạt sút luân lưu với chỉ 10 người, trong một buổi chiều chủ nhật giá lạnh trước khán đài đội khách cuồng nhiệt, chính là dấu mốc ý nghĩa trên hành trình đó.
Đặc biệt hơn nữa, hai nhân vật nổi bật nhất lại chính là Zirkzee và Harry Maguire. Maguire có trận đấu xuất sắc, trông rất phù hợp với hệ thống phòng ngự ba trung vệ và hai tiền vệ phòng ngự - nền tảng của kỷ nguyên mới mà Amorim xây dựng.
Chiến thắng tại FA Cup phần lớn đến từ tinh thần chiến đấu bền bỉ. Manchester United kết thúc trận đấu với một đội hình chắp vá: Zirkzee chơi cao nhất trên hàng công, còn bộ ba tiền vệ gồm Toby Collyer, Bruno Fernandes và Amad Diallo. Trong khi đó, Maguire âm thầm tỏa sáng ở phía sau, quán xuyến khu vực phòng ngự như một chiến mã trung thành.
Suốt thời gian thi đấu trên sân Emirates, Maguire thực hiện 11 pha phá bóng, 5 lần cản cú sút, 4 lần không chiến thành công - tất cả đều nhiều hơn bất kỳ ai trên sân. Anh mang đến sự điềm tĩnh và chắc chắn, với phong thái mạnh mẽ, chững chạc. Yêu cầu về “tinh thần lãnh đạo” của Amorim có thể mơ hồ, nhưng Maguire mang lại điều đó qua những phẩm chất không thể đo đếm.
Trận đấu không có VAR, tạo nên một buổi chiều thú vị cho người hâm mộ trung lập, nhưng cũng đi kèm với những quyết định khó hiểu của trọng tài Andy Madley. Cao trào của trận đấu được định hình bởi 11 phút hỗn loạn.
Phút 60, khi Manchester United đang dẫn trước 1-0, Diogo Dalot nhận thẻ đỏ rời sân. Chỉ 90 giây sau, Arsenal san bằng tỷ số. Tám phút sau, họ được hưởng quả phạt đền sau khi Havertz ngã xuống bởi một "pha va chạm tưởng tượng" với Maguire.
Lúc này, Maguire làm điều không thể đo lường bằng số liệu. Anh hét lớn, chỉ tay, ra dáng thủ lĩnh, tạo nên nguồn năng lượng và sự kháng cự. Không khí trên sân lập tức nóng lên với những cái trán chạm nhau, bàn tay đẩy vào mặt, và phản ứng bực tức từ cả hai bên. Sự quyết liệt của Maguire dường như đã "bẻ gãy" thế trận, khiến Martin Odegaard thực hiện cú sút phạt đền yếu ớt và bị cản phá.
Odegaard, người từng là linh hồn của hàng tiền vệ Arsenal, giờ đây lại trở nên lạc lõng và vô dụng. Anh như một nhạc sĩ tài ba nhưng đang chơi một bản nhạc thiếu vắng giai điệu. Cánh phải, nơi từng là sân chơi của Odegaard, giờ đây lại trở thành nhà tù giam giữ tài năng của cầu thủ người Na Uy.
Manchester United khởi đầu trận đấu một cách kỳ lạ - không có pha tấn công nào đáng chú ý, nhưng cũng không hề lép vế. Họ đứng vững, bền bỉ qua từng phút, và khi trận đấu trở nên khắc nghiệt hơn, đội bóng 10 người ấy lại chơi với sự chắc chắn và quyết tâm ngày càng cao.
Amorim đang xây dựng đội bóng dựa trên sự kiểm soát và cấu trúc phòng ngự. Trận đấu này giống như một khoảnh khắc mà "Quỷ đỏ" tìm lại hình hài của mình; được tiếp thêm sức mạnh bởi sự cổ vũ cuồng nhiệt từ khán đài, như một khoảnh khắc bừng tỉnh cho đội bóng từng mất đi bản sắc.