Bát canh thịt cừu

Khi trong huyện chuẩn bị xây dựng kế hoạch xóa đói giảm nghèo thì thôn Trường Lĩnh xây dựng một bãi chăn thả gia súc lớn gồm 2.000 con cừu. Tuy phải vay ở Ngân hàng Nông nghiệp 10 triệu tệ nhưng nhìn đàn cừu như nước triều dâng, lòng dạ ai nấy đều tin tưởng số tiền ấy không quá hai năm sẽ mang lãi về.

Bí thư huyện Trương đích thân đến bãi chăn thả xem xét, ưng bụng lắm. Về huyện, ông lập tức điện thoại triệu tập cuộc họp nói lên cảm tưởng của mình khi đến bãi chăn thả tự nhiên của thôn Trường Lĩnh rồi yêu cầu, bắt đầu từ huyện, lần lượt các cơ quan huyện đến tham quan.

Minh họa: Lê Tâm

Minh họa: Lê Tâm

Đồng chí thường trực huyện không dám chậm trễ, suốt đêm sắp xếp đoàn đi. Xếp đến tận ngày 19/3 năm sau, yêu cầu các đơn vị đi tham quan phải hiểu rõ về kinh tế của thôn Trường Lĩnh, phải học tập tư tưởng dám nghĩ dám làm của họ, kết hợp với thực tiễn, đề ra biện pháp xóa nghèo cho mình, phấn đấu trong vòng hai năm lột được cái “mũ” huyện nghèo khó của cả nước.

Nhận được thông tri của thường vụ huyện, trưởng thôn Lưu nói ở cuộc họp lãnh đạo thôn: “Lần này huyện rất coi trọng bãi chăn thả của thôn Trường Lĩnh, lấy thôn nhà làm điển hình xóa nghèo làm giàu, chúng ta nhất định không phụ lòng tin của cấp trên. Một là phải xây dựng bãi chăn thả thật tốt. Hai là công tác tiếp đón phải để lại ấn tượng sâu sắc cho khách tham quan”. Ai nấy vỗ tay, rồi một đồng chí trong ban thôn bỗng nêu ra một vấn đề: “Một ngày tiếp đãi hơn 20 người thì sắp xếp ăn uống ra sao đây?”.

Trong đầu trưởng thôn Lưu vụt lóe ra ý tưởng, ông vội nói: “Các bãi chăn thả này đều nuôi cừu, hãy đặt trên núi hai cái nồi to, bắt hai con cừu giết thịt làm thành hai nồi thịt cừu tươi, vừa kinh tế lại vừa thiết thực”. Mọi người nghe ai cũng vỗ tay khen.

Hôm thứ hai đầu tuần, có tới hơn hai chục chiếc xe nối nhau đỗ dưới chân núi cách bãi chăn thả Trường Lĩnh năm, sáu dặm. Các lãnh đạo lên đến nơi thấy bãi chăn thả được xây dựng quy mô trên đỉnh núi hoang thì không ai là không hết lời tán thưởng. Mười hai giờ trưa, mỗi vị một bát to canh thịt cừu thơm phức, càng khiến lãnh đạo khen ngợi mãi không thôi. Bí thư Trương bưng bát canh thịt cừu, húp một cái, nói: “Tinh thần tiết kiệm của các đồng chí thật đáng biểu dương. Từ nay về sau bất kể ai đến đây tham quan cũng chỉ được ăn canh thịt cừu, không được bày tiệc rượu”.

Đoàn thứ nhất đến, đoàn thứ hai đến, từng đoàn từng đoàn tham quan đều có ấn tượng vô cùng sâu sắc về bãi chăn thả Trường Lĩnh, nhất là về bát canh thịt cừu ấy.

Chớp mắt đã đến mùa xuân năm thứ hai, lãnh đạo ban giúp đỡ người nghèo thị ủy khi biết về bãi chăn thả Trường Lĩnh đã quyết định đến xem. Trưởng thôn cuống quít điện cho bí thư Trương bàn bạc giờ lâu, hỏi nên tiếp đãi thế nào. Bí thư không do dự chỉ thị qua điện thoại: “Vẫn dùng canh thịt cừu chiêu đãi”.

Lãnh đạo thị ủy đến nơi, sau khi nhìn khắp bãi chăn thả thì tỏ ra vừa ý nhưng không thấy đàn cừu đâu, bèn hỏi. Trưởng thôn Lưu cuống lên nói. “Đang liên hệ kinh phí mua. Bây giờ tiền vốn là vấn đề lớn, mong được thị ủy giúp đỡ”.

Buổi trưa, khi mọi người bưng bát canh thịt cừu, một vị lãnh đạo nói: “Thịt cừu này là mua dưới chân núi hay là giết ở trên núi?”. Trưởng thôn Lưu đáp: “Đây là cừu ở bãi chăn thả của chúng tôi vừa mổ vừa nấu xong, rất tươi đó ạ”.

Vị này đưa mắt nhìn bát thịt cừu và lớp mỡ dày nổi lên trong bát, chau mày: “Một ngày mổ mấy con?”.

Trưởng thôn Lưu giơ hai ngón tay: “Hai con”.

Lãnh đạo liền đặt bát canh thịt cừu xuống. Trưởng thôn Lưu chờ sự trả lời của ủy ban giúp đỡ người nghèo thị ủy, tận mắt chứng kiến đàn cừu chất lượng cao của bãi chăn thả đã thịt hết mà như người mất hồn, không thở được nữa, bèn đến tìm bí thư Trương.

Bí thư đang cúi đầu đọc “Xem xét nội bộ”. Một hàng đề mục nổi bật: Khách tham quan một năm ăn hết một bãi chăn thả. Bí thư Trương ủ ê. “Thị ủy vừa gọi điện đến... bãi chăn thả tạm thời đóng cửa”.

Hiếu Nghiêm (dịch)

Truyện vui của Kim Quang (Trung Quốc)

Nguồn VNCA: https://vnca.cand.com.vn/truyen/bat-canh-thit-cuu-i769998/
Zalo