Vì sao Ấn Độ cần số lượng lớn tiêm kích Su-57 của Nga?

Bộ Quốc phòng Ấn Độ đang xem xét kế hoạch khẩn cấp mua hai phi đội tiêm kích thế hệ năm Su-57 từ Nga, đồng thời đàm phán để sản xuất thêm năm phi đội khác theo giấy phép trong nước, nhiều khả năng tại nhà máy Hindustan Aeronautics Limited ở Nashik.

Với khoảng 20 chiếc mỗi phi đội, tổng cộng Ấn Độ có thể sở hữu tới 140 tiêm kích Su-57, một con số đủ sức tạo bước nhảy vọt trong năng lực chiến đấu của không quân.

Máy bay chiến đấu Su-57 của Nga. (Nguồn: MW)

Máy bay chiến đấu Su-57 của Nga. (Nguồn: MW)

Sự cấp bách này không phải ngẫu nhiên. Các nhà phân tích Ấn Độ đã nhiều lần cảnh báo về tình trạng thiếu hụt chiến đấu cơ, cùng thực tế chiến dịch Sindoor chống Pakistan hồi tháng 5 càng làm lộ rõ điểm yếu. Dù được kỳ vọng nhiều, phi đội Rafale mới mua từ Pháp đã không thể đáp ứng kỳ vọng trong thực chiến. Từ tháng 2, New Delhi đã tăng tốc đàm phán với Moscow, sau chiến dịch Sindoor, kế hoạch này càng được thúc đẩy mạnh mẽ hơn.

Điều khiến Su-57 được Ấn Độ đặc biệt quan tâm nằm ở những tính năng nổi trội. Máy bay có tầm bay xa hơn bất kỳ tiêm kích nào của phương Tây và trong khu vực, mang theo được nhiều loại vũ khí tiên tiến, từ tên lửa không đối không tầm xa đến tên lửa hành trình.

Đặc biệt, hồi tháng 8, Su-57 lần đầu được tích hợp tên lửa siêu thanh đối đất, một năng lực mà Không quân Ấn Độ chắc chắn coi là lợi thế chiến lược. Ngoài ra, khả năng tàng hình, hệ thống tác chiến điện tử hiện đại cùng việc Su-57 đã được thử lửa trong môi trường chiến đấu thực tế giúp nó trở thành ứng cử viên hàng đầu để lấp khoảng trống về sức mạnh.

Máy bay chiến đấu hạng nặng Su-30MKI (phía trước) và máy bay chiến đấu hạng nhẹ Rafale của Không quân Ấn Độ. (Nguồn: MW)

Máy bay chiến đấu hạng nặng Su-30MKI (phía trước) và máy bay chiến đấu hạng nhẹ Rafale của Không quân Ấn Độ. (Nguồn: MW)

Kịch bản hiện nay gợi nhớ tới thương vụ Su-30MKI trước đây. Ban đầu, Ấn Độ ký hợp đồng mua 140 chiếc, trong đó khoảng 50 do Nga sản xuất và phần còn lại lắp ráp trong nước. Sau đó, do hiệu quả vượt trội và lợi ích cho ngành công nghiệp quốc phòng nội địa, số lượng Su-30MKI đã tăng lên hơn 270 chiếc. Không ít chuyên gia cho rằng Su-57 có thể đi theo con đường tương tự, tức 140 chiếc chỉ là bước khởi đầu và con số thực tế có thể cao hơn nhiều.

Trong khi đó, Ấn Độ vẫn đang tự phát triển tiêm kích thế hệ năm của riêng mình thông qua chương trình AMCA. Tuy nhiên, dự kiến loại máy bay này phải đến cuối những năm 2030, thậm chí sang thập niên 2040 mới chính thức đi vào hoạt động. Khoảng trống kéo dài này khiến việc phụ thuộc vào Su-57 gần như là lựa chọn duy nhất, nếu New Delhi muốn duy trì lợi thế không quân trước các đối thủ trong khu vực.

Năng lực chế tạo máy bay chiến đấu của Ấn Độ hiện vẫn còn hạn chế, khó đảm bảo hiệu suất ngang ngửa với Su-57, nên hợp tác sản xuất theo giấy phép vừa giải quyết được nhu cầu ngắn hạn, vừa tạo đòn bẩy cho công nghiệp quốc phòng trong dài hạn.

Xuân Minh

Nguồn SK&ĐS: https://suckhoedoisong.vn/vi-sao-an-do-can-so-luong-lon-tiem-kich-su-57-cua-nga-169250930165156328.htm