TOP 10 ngôi làng 'biệt lập' với thế giới

Trái đất có rất nhiều địa danh kỳ lạ và thú vị, tưởng chừng như những nơi đó con người không thể sinh sống.

Những ngôi làng trên các địa hình kỳ quặc tách biệt với sự sầm uất nơi đô thị vẫn đang tồn tại và cư dân ở nơi ấy đang tận hưởng một cuộc sống yên bình mà biết bao người khao khát. Với vị trí địa lý cùng đặc điểm tưởng chừng chỉ có trong truyện cổ tích, 10 ngôi làng dưới đây hoàn toàn có thật và gây cho chúng ta không ít bất ngờ.

Là một ngôi làng thuộc giáo xứ dân sự Monsanto e Idanha-a-Velha, thuộc đô thị Idanha -a-Nova, huyện Castelo Branco, Bồ Đào Nha.

Ngôi làng có diện tích 131,76 km² và dân số 828 người (tính đến ngày 30/6/2011). Monsanto được biết đến rộng rãi là "ngôi làng đậm chất Bồ Đào Nha" nhờ một cuộc thi do chính phủ tài trợ, trao tặng cho 12 ngôi làng lịch sử của tỉnh vào năm 1938.

Đá núi là đá granit, nền tảng của các ngôi làng lịch sử và hiện tại được xây dựng trên sự kết hợp giữa thiên nhiên và địa hình. Sự kết hợp này có thể thấy rõ qua việc sử dụng các hang động và đá được chuyển đổi thành các bộ phận xây dựng.

Monsanto là một ngôi làng quyến rũ và đặc sắc bởi những ngôi nhà kẹp giữa những tảng đá khổng lồ cùng những con đường nhỏ lát đá cuội. Ngôi làng vẫn giữ được nét nguyên vẹn qua nhiều thế kỷ và hầu như không có nhiều sự thay đổi.

Coober Pedy là một thị trấn ở phía bắc Nam Úc. Thị trấn này được mệnh danh là thủ đô opal của thế giới do sản lượng lớn opal được khai thác ở đây.

Dân số năm 2011 là 1.695 người, Coober Pedy nổi tiếng với các công trình ngầm, hầu hết đều sống dưới lòng đất, nơi họ xây dựng những nhà thờ, nhà hàng, khách sạn. Cư dân sống dưới lòng đất để tránh khí hậu sa mạc khắc nghiệt với ánh nắng mặt trời chói chang.

Tên của vùng đất Coober Pedy xuất phát từ thuật ngữ của thổ dân địa phương "kupa piti", có nghĩa là hang của người da trắng dưới lòng đất. Dân chúng nơi đây sinh sống chủ yếu bằng nghề khai thác quặng opal.

Những căn nhà của người dân làng sẽ khiến nhiều người nghĩ đó là những đụn đất khổng lồ đùn lên từ hang chuột chũi.

Furore là một đô thị nhỏ nằm trên bờ biển Amalfi, thuộc tỉnh Salerno, vùng Campania, phía tây nam Italia. Furore nổi tiếng với Fiordo di Furore, một vịnh hẹp và làng chài nhỏ ẩn mình, từng được gọi là "ngôi làng không tồn tại" vì những ngôi nhà đầy màu sắc nằm rải rác.

Đến khi Furore có tên chính thức trên bản đồ, những ngôi nhà mới thường xuyên được sơn lại bằng các gam màu sáng để du khách dễ tìm hơn mỗi khi đi qua. Truyền thống này vẫn giữ tới ngày nay và dân làng còn mời cả họa sĩ từ nhiều nơi trên thế giới về vào tháng 9 hàng năm để trang hoàng lại nhà cửa bằng các bức tranh tường mới.

Là khu vực có niên đại cổ nhất châu Âu, vùng vịnh này được tạo nên do dòng Schiato đổ từ trong núi ra tới biển. Những lối đi và bậc thang dẫn lên làng rất khó nhận ra nếu nhìn từ phía biển.

Furore là điểm đến thu hút du khách bởi vẻ đẹp độc đáo, bãi biển đá cuội đẹp như tranh vẽ và con đường mòn đi bộ tuyệt vời dọc theo bờ biển.

Làng Bandiagara thực chất là thị trấn Bandiagara ở vùng Mopti, Mali, nằm trên vách đá Bandiagara nổi tiếng với kiến trúc nhà cửa làm từ bùn đất.

Tên gọi này có nghĩa là "bát ăn lớn" - ám chỉ bát ăn chung dùng để phục vụ các bữa ăn. Chủ yếu nằm trên vách đá Bandiagara, nơi đây có khoảng 2.000 người nói tiếng Bangime sôi động, một ngôn ngữ biệt lập được sử dụng chủ yếu như một ngôn ngữ đối lập; đây là điểm cao nhất của đất nước Mali.

Nơi đây có tín ngưỡng thờ cúng tổ tiên sâu sắc, với Hogon (thầy cúng) đóng vai trò lãnh đạo tinh thần, thể hiện sự đoàn kết cộng đồng thông qua mối quan hệ tượng trưng giữa người dương và người âm. Vách đá Bandiagara không chỉ hùng vĩ mà còn có tiểu khí hậu riêng biệt nhờ các khe núi, tạo ra các vùng ẩm ướt, nơi sinh sống của nhiều loài thực vật.

Điểm đặc biệt ở đây là những ngôi nhà, các nhà kho và cả bàn thờ… đều được làm từ đất sét đỏ.

Rougon là một ngôi làng biệt lập, nằm trên cao nguyên của hẻm núi Verdon, thuộc vùng Alpes-de-Haute-Provence ở độ cao 1.900 m.

Ngôi làng là một điểm đến yêu thích của những người đam mê khám phá, du lịch hành hương tới Nhà nguyện St Christopher, đi bộ đường dài hay chiêm ngưỡng bầy kền kền núi trên các vách đá. Nơi đây có gần 100 người dân sinh sống. Dù nằm trên những ngọn đồi, sườn đồi và khối đá chênh vênh, nhưng ngôi làng này đã có tuổi thọ lên đến 200 năm.

Được mệnh danh là làng đỉnh đồi bởi vị thế độc đáo của mình trên đỉnh đồi cheo leo hiểm trở trong dãy Alpes-de-Haute-Provence sẽ là những trải nghiệm có một không hai.

Huacachina là ngôi làng được xây dựng trong một ốc đảo tự nhiên nhỏ, nhưng hiện nay được bảo trì nhân tạo và được bao quanh bởi những cồn cát ở phía tây nam Peru.

Nó cách thành phố Ica khoảng 5km ở Quận Ica của Tỉnh Ica. Ốc đảo được giới thiệu như một đặc điểm ở mặt sau của tờ 50 nuevo sol vào năm 1991. Huacachina có dân số thường trú khoảng 100 người, mặc dù nơi đây đón tiếp hàng chục nghìn khách du lịch mỗi năm.

Theo truyền thuyết địa phương, nước và bùn trong khu vực này có tác dụng trị liệu. Cả người dân địa phương và khách du lịch thường tắm trong nước hoặc đắp bùn lên người để chữa các bệnh như viêm khớp, thấp khớp, hen suyễn và viêm phế quản.

Hồ được tạo ra bởi sự rò rỉ tự nhiên từ các tầng chứa nước ngầm, nhưng việc gia tăng khoan giếng bắt đầu đe dọa nguồn cung cấp đó vào đầu những năm 2000. Để bù đắp cho sự mất mát và bảo tồn ốc đảo như một điểm đến cho khách du lịch, các nhóm doanh nghiệp địa phương đã bắt đầu bơm nước vào hồ vào năm 2015.

Huacachina đã là điểm đến yêu thích của các gia đình trong nhiều thập kỷ, và vào những năm 1960, nơi đây là một khu nghỉ dưỡng mùa hè nổi tiếng với du khách trên khắp thế giới.

Là một ngôi làng nằm ở cực tây của đảo Vágar thuộc Quần đảo Faroe có tầm nhìn ra đảo Mykines. Ngôi làng nằm ở rìa vịnh hẹp và được bao quanh bởi những ngọn núi cao nhất trên đảo Vágar.

Về phía bắc của ngôi làng là Árnafjall cao 722m, là ngọn núi cao nhất đảo còn về phía đông là núi Eysturtindur cao 715m là ngọn núi xếp ngay sau đó. Quang cảnh phía nam nhìn ra đảo Tindhólmur và Gáshólmur vô cùng hùng vĩ. Eysturtindur dịch trực tiếp nghĩa là "Đỉnh ở phía Đông".

Ngôi làng nằm tại một địa điểm khá khó tiếp cận cho tàu thuyền khi nó nằm ở vị trí cao hơn bờ biển. Vì vậy, những ngư dân tại làng phải neo đậu thuyền của họ ở một địa điểm gần làng Bøur.

Để đến bất kỳ ngôi làng nào khác, người dân tại Gasadalur phải đi theo một con đường hiểm trở băng qua những ngọn núi cao hơn 400m. Điều này giải thích tại sao dân số tại ngôi làng đã ít lại càng ít hơn. Năm 2002, chỉ có 16 người dân sinh sống ở Gasadalur và một số ngôi nhà bị bỏ hoang như hiện tại. Đến năm 2012, dân số của ngôi làng đã tăng lên thành 18 người.

Năm 2004, hầm Gasadalur xuyên qua đá để người dân có thể di chuyển bằng ô tô. Người dân hy vọng điều này sẽ giúp ngôi làng tăng dân số trở lại. Đất đai ở đây cũng có nhiều tiềm năng như canh tác hay chăn nuôi như ở Bøur nhưng chỉ có số ít là tài sản hoàng gia, còn lại đều là đất hoang.

Isortoq là một làng nhỏ nằm ở Greenland, thuộc khu vực Đông Đan Mạch, nổi tiếng với điều kiện khắc nghiệt và thường xuyên bị cô lập bởi tuyết và băng. Dân số chỉ khoảng 64 người, với cuộc sống phụ thuộc chủ yếu vào việc săn bắt, do điều kiện tự nhiên không cho phép trồng trọt.

Những ngôi nhà gỗ ở đây giống như những khối xúc xắc khổng lồ, nằm cạnh những khối băng lớn. Thịt chính là nhu yếu phẩm chính của người dân nơi đây khi mà không thể trồng bất kì loại cây nào trên mảnh đất lạnh giá này.

Rất may, người Inuit giờ đây đã có thể yên tâm hơn khi họ đã có một đại siêu thị cung cấp đủ loại mặt hàng thực phẩm, ngay cả sốt cà chua Ketchup cho đến sốt trứng gà mayonnaise cũng không thiếu.

Thường được gọi là Tristan, là một nhóm đảo núi lửa xa xôi ở Nam Đại Tây Dương. Đây là một trong ba phần cấu thành của Lãnh thổ hải ngoại của Anh là Saint Helena, Ascension và Tristan da Cunha với hiến pháp riêng.

Lãnh thổ bao gồm đảo có người ở Tristan da Cunha, có đường kính khoảng 11km và diện tích 98km2; khu bảo tồn động vật hoang dã của Đảo Gough, Đảo Inaccessible và Quần đảo Nightingale nhỏ hơn, không có người ở. Tính đến tháng 10/2018, hòn đảo chính có 250 cư dân thường trú, tất cả đều mang quốc tịch Lãnh thổ hải ngoại của Anh.

Các đảo khác không có người ở, ngoại trừ nhân viên người Nam Phi của một trạm thời tiết trên Đảo Gough. Vì không có đường băng trên đảo, cách duy nhất để người dân đi đến hoặc rời khỏi Tristan là bằng tàu.

Aogashima là một hòn đảo núi lửa nằm ở phía nam Nhật Bản, cực bắc Micronesia.

Đây là hòn đảo có người sinh sống nằm ở cực nam và biệt lập nhất trong quần đảo Izu. Quần đảo này giáp với biển Philippines ở phía đông bắc và nằm ở phía bắc quần đảo Ogasawara. Hòn đảo này nằm cách đất liền Tokyo khoảng 358kmvề phía nam và cách Hachijō-jima 64km về phía nam.

Đảo được quản lý với tên gọi làng Aogashima, trực thuộc Quận Hachijō do Thành phố Tokyo quản lý. Đảo có diện tích 8,75km² và tính đến năm 2014, dân số chỉ vỏn vẹn 170 người. Điều này đồng nghĩa với việc làng Aogashima là đô thị có dân số nhỏ nhất Nhật Bản. Aogashima cũng là một phần của Vườn Quốc gia Fuji-Hakone-Izu.

Lịch sử định cư của con người trên đảo Aogashima vẫn chưa rõ ràng. Hầu hết người dân trên đảo Aogashima là người Nhật bao gồm 200 hộ dân sống ngay trên miệng núi lửa.

Nam Anh

Nguồn Thương Gia: https://thuonggiaonline.vn/top-10-ngoi-lang-biet-lap-voi-the-gioi-post562854.html
Zalo