Tình hình bé trai bị bỏng 65% cơ thể trong vụ phóng hỏa ở Gia Lai
Sau hơn một tháng điều trị, bé trai bị bỏng 65% cơ thể trong vụ cháy ở Gia Lai đã hồi phục tốt và dự kiến được xuất viện trong tháng 12.
Tối 19/10, gia đình anh N.B.C. ở Gia Lai chở nhau đi ăn lẩu. Không ai ngờ rằng, bữa ăn tưởng chừng bình thường ấy lại trở thành khoảnh khắc cuối cùng gia đình còn trọn vẹn 5 thành viên.
Khi bữa tối kết thúc, một bé lớp 7, một bé lớp 3, được gửi về nhà bà nội trước để kịp giờ ngủ. Người cha chở vợ và con trai về nhà ngoại ngủ. 4h sáng, giữa lúc còn đang dở giấc, điện thoại của bà nội đổ chuông liên hồi. Đầu dây bên kia là hàng xóm, hốt hoảng hét lớn: “Cháy nhà rồi!”.
“Tôi bàng hoàng lắm, chỉ kịp lao ra ngoài”, bà Lê Thị Mai (56 tuổi) mắt rưng rưng chia sẻ với phóng viên sáng 28/11, khi nhớ lại vụ phóng hỏa kinh hoàng ở Gia Lai.
38 ngày gian nan sau vụ phóng hỏa ở Gia Lai
Khi người dân phá cửa đưa được các nạn nhân ra, người cha và bé trai được chuyển đi cấp cứu trong tình trạng bỏng nặng. Vụ phóng hỏa ở Gia Lai để lại nỗi mất mát lớn: Người mẹ, không may, đã không thoát khỏi căn nhà đang rực lửa. Dù được cấp cứu ở Bệnh viện Chợ Rẫy (TP.HCM), người cha không qua khỏi.
Con trai út N.M.T. được đưa thẳng vào Bệnh viện Nhi đồng 1 (TP.HCM). Mới lên 5 tuổi, bé T. đã phải trải qua những cơn đau đớn về cả thể chất lẫn tinh thần.

Hiện tình trạng bệnh nhi sau vụ hỏa hoạn đã ổn định, các mô lành tốt. Ảnh: Kỳ Duyên.
ThS.BS Diệp Quế Trinh, Trưởng khoa Phỏng, Bệnh viện Nhi đồng 1, cho hay bé N.M.T. được chuyển đến cấp cứu lúc 4h45 ngày 20/10 trong tình trạng bỏng rất nặng.
Diện tích tổn thương ước tính khoảng 65%, lan rộng từ đầu, mặt, lưng, bụng đến hai tay và hai chân. Bé vừa suy hô hấp do bỏng lửa và phù nề đường thở, vừa rơi vào sốc bỏng, hai yếu tố nguy hiểm nhất. Trong khí quản còn có bụi than, khiến việc thở càng khó khăn.
“Những ca bỏng đường hô hấp như thế này có nguy cơ tử vong hơn 80% nếu không can thiệp kịp thời”, bác sĩ Trinh nói.
Ê-kíp bắt đầu cuộc chạy đua với thời gian. Các bác sĩ nhanh chóng thực hiện quy trình chống sốc, đặt ống thở, truyền dịch - máu - huyết tương, nội soi rửa phế quản, điều trị nhiễm khuẩn và thay băng vết thương.
Vùng đầu - mặt bệnh nhi tổn thương sâu và phù nề nhiều trong khi phải cố định ống thở khiến việc chăm sóc trở nên phức tạp và đòi hỏi độ chính xác cao. Bé cũng từng sưng nề khá nhiều ở vùng mặt và cổ, gây khó khăn trong hỗ trợ hô hấp.
“Sau bốn ngày căng thẳng, bé được cai máy thở và chuyển sang điều trị chuyên sâu”, ThS.BS Diệp Quế Trinh nói.
Do phần lớn bề mặt cơ thể đều bị bỏng sâu, bác sĩ phải dò tìm những vùng da còn lành lặn nhất để làm nguồn lấy ghép. Sau khi thăm khám toàn thân, đùi là nơi hiếm hoi còn đủ độ lành để lấy da. Từ những mảng da mỏng được tách ra ở vùng này, ê-kíp tiến hành hai lần cắt lọc và ghép, phủ lên những vùng tổn thương sâu.
38 ngày sau phóng hỏa ở Gia Lai, tiến triển của bé nhanh hơn đáng kể so với các ca bỏng tương tự, vốn thường cần tối thiểu ba tháng điều trị.
Giai đoạn khó khăn nhất
Những ngày đầu hồi phục là giai đoạn thử thách nhất. Chỉ cần điều dưỡng khẽ nâng lớp gạc, cơ thể nhỏ bé ấy đã lập tức co rúm lại. Những việc sinh hoạt đơn giản như lau người, thay quần áo vốn dễ dàng với một đứa trẻ khỏe mạnh bỗng trở thành nỗi e dè của T.. Em vừa đau, vừa mệt, cần người thân đứng cạnh dỗ dành.
Bà Hoa luôn có mặt trong những lần như thế. Chưa từng chăm một đứa trẻ bị bỏng nặng, bà phải học cách nhẹ nhàng, khéo léo trong từng động tác, hạn chế nguy cơ khiến cháu bị nhiễm trùng.
“Mỗi lần bác sĩ xử lý vết thương, bé lại gồng người vì đau. Lúc đấy bà cháu lại động viên nhau”, bà nhớ lại.
Các vết bỏng của bé T. đã gần lành, da ghép bám tốt. Tuy nhiên, bỏng độ 3 để lại nguy cơ sẹo và co rút cao, đặc biệt ở vùng mặt và các khớp tay - chân. Giai đoạn kế tiếp sẽ tập trung phòng ngừa sẹo bằng nẹp, băng ép, massage mô sẹo và tập vật lý trị liệu hàng ngày. Trường hợp co kéo mạnh có thể phải can thiệp laser hoặc phẫu thuật tạo hình.
Bé sẽ phải tái khám thường xuyên trong năm đầu để đánh giá vận động và kiểm soát sẹo. “Mức độ sẹo phụ thuộc nhiều vào cơ địa, nên khó tiên lượng chính xác”, bác sĩ Trinh nói.
Trong hoàn cảnh đặc biệt khi cả cha lẫn mẹ đều tử vong sau vụ hỏa hoạn, sự phục hồi của bé là điều khiến toàn khoa xúc động.
“Chúng tôi luôn cố gắng động viên để bé vượt qua giai đoạn khó khăn này”, bác sĩ Trinh chia sẻ.

Bác sĩ Trinh thăm khám cho bệnh nhi. Ảnh: Kỳ Duyên.
Với bà Hoa, hành trình này là nỗi thương tâm lẫn lo lắng kéo dài. Bà làm nông, cả năm trông vào một vụ mùa từ tháng 7 đến tháng 12, thu nhập khoảng 60-70 triệu.
Hiện bảo hiểm y tế chi trả các khoản theo quy định, còn Phòng Công tác xã hội của bệnh viện đã hỗ trợ thêm 30 triệu đồng giúp gia đình vượt qua giai đoạn khó khăn nhất.
Bà Hoa thừa nhận chưa biết chuẩn bị tinh thần cho cháu thế nào khi sau này đến trường, đối diện những câu hỏi về cha mẹ hay những mặc cảm từ vết sẹo lớn. “Chỉ mong có đủ điều kiện để chữa sẹo cho cháu. Cha mẹ mất hết rồi… tôi chỉ mong sao nó đừng tủi thân”, bà nói.
Bé T. dự kiến được xuất viện trong tháng 12. Bác sĩ Trinh cho biết Phòng Công tác xã hội sẽ tiếp tục đồng hành, xây dựng kế hoạch hỗ trợ để bé có điều kiện tái khám và điều trị trong thời gian tới.
Theo Công an tỉnh Gia Lai, khoảng 4h30 ngày 19/10, căn nhà của vợ chồng anh N.B.C. (1992) và chị T.T.T.N. (1994) bất ngờ bốc cháy dữ dội. Lực lượng PCCC phải huy động hàng chục cán bộ, chiến sĩ đến dập lửa. Đến 5h40, đám cháy được khống chế. Chị N. tử vong tại chỗ, 3 người khác bị thương.
























