Tìm sự tập trung - Tái kết nối với những điều ý nghĩa
Điều gì xảy ra với một thế giới mà trong đó hình thức tập trung sâu ngày càng suy giảm quá nhanh? Điều gì sẽ xảy ra khi ngày càng ít người tiếp cận tới tầng suy nghĩ sâu nhất? Kỳ công tìm hiểu về sự kiểm soát tập trung giữa cơn bão công nghệ, tác giả Johann Hari - nhà báo Anh đã gợi mở 12 giải pháp tăng sự kết nối của mỗi người với cuộc sống thực.

Cuốn sách “Kiểm soát sự tập trung giữa cơn bão công nghệ” đặt ra câu hỏi: Làm sao để chúng ta trở lại với cuộc sống thực, nếu thực tế trong ngày chúng ta dành quá nhiều thời gian để nhìn màn hình? Theo tác giả, hãy cố gắng đừng làm như vậy, bởi nếu thế sẽ bỏ lỡ cuộc đời duy nhất của mình. Ở một cách nói ví von khác, tác giả cho rằng: nền văn minh của chúng ta bị phủ một lớp bột ngứa. Chúng ta liên tục bị cựa quậy đến nỗi không thể chú ý đến những điều có ý nghĩa!
Dẫn nhiều kết quả nghiên cứu của các chuyên gia về khoa học thần kinh, tâm lý học, tác giả Johann Hari cho biết có nhiều yếu tố làm giảm khả năng chú ý của con người. Một nghiên cứu đáng chú ý của một trường đại học nổi tiếng ở Mỹ, trung bình sau 65 giây, nghĩa là hơn 1 phút, sinh viên sẽ chuyển sang việc khác. Lượng thời gian trung bình mà sinh viên tập trung vào một việc chỉ khoảng 19 giây. Một nghiên cứu khác: một nhân viên công sở dành cho một việc thời gian tập trung chỉ khoảng 3 phút. Có một sự thật dù chưa vui lắm song chúng ta vẫn phải thừa nhận là chúng ta đang sống trong một hệ thống đang bào mòn khả năng chú ý của mình mỗi ngày. Làm cách nào để nâng cao khả năng tập trung.
Đóng góp lớn nhất của cuốn sách đó là tìm ra 12 điều có thể hủy hoại khả năng chú ý. Có thể kể đến như: sự suy kiệt sức khỏe và tinh thần, sự tác động từ căn bệnh tăng động giảm chú ý, sự gia tăng trong tốc độ, sự chuyển đổi giữa các nhiệm vụ và bộ lọc thông tin, việc để cho tâm trí lang thang bất định. Hậu quả là ở góc độ cá nhân khiến cuộc sống bị suy giảm chất lượng. Khi không thể tập trung chú ý trong thời gian dài, bạn không thể đạt được những điều mình muốn. Dường như không bao giờ có đủ sự yên tĩnh - đủ không gian trong lành, mát mẻ để bản thân dừng lại và suy nghĩ. Rõ ràng, để quay lại sự tập trung ban đầu sau mỗi gián đoạn bạn cần 23 phút. Nếu để điều này kéo dài trong cuộc đời, bạn sẽ mất phương hướng trong chính cuộc đời mình.
Có thể nhận ra, cuốn sách là hành trình tiếp cận của nhà báo Johann Hari với các chuyên gia, sau đó là thử nghiệm và liên tục giải thích những kiến thức chuyên môn ở góc nhìn phổ thông nhất. Ví dụ, trong một giải pháp tác giả đưa ra: hãy dành cho mình một kỳ nghỉ trọn vẹn, hãy ngắt các kết nối với thiết bị di động thông minh tạm thời và bạn sẽ có một giấc ngủ sâu nhất có thể chừng gần 10 giờ đồng hồ. Đi kèm với nó là lời khuyến cáo không nhân từ: Nếu bạn chỉ nghỉ ngơi để thoát khỏi tình trạng mất tập trung. Nếu bạn không thay thế nó bằng một mục tiêu tích cực để nỗ lực hướng tới, sớm muộn gì bạn cũng sẽ bị mất tập trung trở lại. Con đường mạnh mẽ hơn để thoát khỏi tình trạng này là tìm thấy dòng chảy của bạn.
Trong một thời đại mà mọi người đang đọc cuộc đời mình một cách vội vã - vội vã lướt từ thứ này sang thứ khác và ngày càng lĩnh hội ít hơn, thì có một sự thật mọi người cần phải tỉnh táo nhận ra: kỷ luật tự giác không phải là thứ mà bạn sửa chữa xong và cứ thế dùng mãi mãi. Rõ ràng là, cần nhận ra rằng đó là một cuộc chiến không ngừng. Dù có thể mọi việc chưa đến hồi ngã ngũ, song những câu hỏi thức tỉnh của tác giả ở chương cuối cùng khiến chúng ta phải suy nghĩ. Chúng ta có trân trọng khả năng chú ý và tập trung của mình không? Việc có tư duy sâu có ý nghĩa quan trọng với chúng ta không? Chúng ta có thật sự mong điều đó cho con cái của mình không? Nếu muốn chúng ta phải chiến đấu vì nó?
Còn với bạn, bạn đã sẵn sàng chiến đấu vì điều này: Tìm lấy sự tập trung giữa cơn bão công nghệ!