Tên lửa Iskander của Nga nguy hiểm đến mức độ nào?
Với khả năng tấn công chính xác và đặc tính công nghệ tiên tiến, hệ thống Iskander đang tạo áp lực lớn lên hệ thống phòng không và cơ sở hạ tầng cho đối thủ của Nga.
Tên lửa Iskander (NATO gọi là SS-26 Stone) là tổ hợp tên lửa đạn đạo chiến thuật tiên tiến của Nga. Tên lửa dài 7,3m, đường kính 0,92m, nặng khoảng 4 tấn, mang đầu đạn chùm, thông thường, hoặc hạt nhân. Với sai số mục tiêu chỉ 5-7m, Iskander được đánh giá là một trong những tên lửa chính xác nhất hiện nay.
Theo National Interest, Iskander-M là phiên bản nâng cấp nhất trong dòng tên lửa Iskander, một hệ thống tên lửa đạn đạo di động, sử dụng nhiên liệu rắn.

Một bệ phóng tên lửa Iskander của Nga - Ảnh: Reuters
Với tầm bắn từ 400 - 500km, tên lửa Iskander có thể vươn sâu vào lãnh thổ đối thủ từ các vị trí an toàn bên trong lãnh thổ Nga, khiến việc phòng thủ trở nên cực kỳ phức tạp.
Điểm nổi bật nhất của tên lửa Iskander là khả năng xuyên thủng các hệ thống phòng thủ tên lửa hiện đại nhờ công nghệ tiên tiến.
Tốc độ và quỹ đạo bay khó đoán: Tên lửa đạt tốc độ siêu thanh Mach 6-7 ở giai đoạn cuối, đi theo quỹ đạo bán đạn đạo với khả năng thực hiện các động tác cơ động khó lường trên không. Điều này khiến cho hệ thống phòng thủ đối phương, bao gồm cả Patriot của Mỹ, rất khó khăn để đánh chặn hiệu quả.
Công nghệ mồi bẫy radar: Một trong những cải tiến quan trọng từ năm 2022 là Iskander có thể triển khai các mồi bẫy radar trong giai đoạn cuối tiếp cận mục tiêu. Các mồi bẫy này tạo ra những tín hiệu radar giả, đánh lừa các hệ thống phòng thủ tên lửa và làm giảm hiệu quả của các biện pháp đánh chặn.
Khả năng phóng nhanh từ bệ phóng di động: Iskander có thể triển khai và phóng tên lửa trong thời gian rất ngắn, chỉ trong vòng vài phút. Nền tảng phóng di động giúp tên lửa này rất khó bị phát hiện và tấn công trước khi khai hỏa, nâng cao đáng kể tỷ lệ sống sót.
Nga được cho là đang phát triển phiên bản cải tiến Iskander-1000 với tầm bắn lên tới 1.000km. Mặc dù chưa được xác nhận chính thức, phiên bản này có thể mở rộng đáng kể khả năng tấn công của Nga, đặt ra mối đe dọa đối với các mục tiêu sâu hơn trong lãnh thổ đối phương.
Để đối phó, các nước đối thủ của Nga buộc phải tìm kiếm các giải pháp mới như phát triển các hệ thống phòng không tiên tiến hơn với khả năng nhận dạng và xử lý tốt hơn các mục tiêu có quỹ đạo không ổn định, cùng với hệ thống trí tuệ nhân tạo để cải thiện khả năng phân biệt mục tiêu thật và mồi bẫy.
Thực tế sử dụng tên lửa Iskander của Nga cho thấy tầm quan trọng sống còn của công nghệ tiên tiến trong các cuộc xung đột hiện đại. Sự vượt trội về công nghệ tên lửa và phòng không có thể tạo ra những lợi thế chiến lược quyết định trên chiến trường.
Đơn vị Mach đo tốc độ của tên lửa (hoặc vật thể) so với tốc độ âm thanh trong không khí, với Mach 1 tương đương khoảng 1.225km/giờ ở mực nước biển (tốc độ âm thanh thay đổi theo độ cao và nhiệt độ). Ví dụ, Mach 2 là gấp đôi tốc độ âm thanh (2.450km/giờ). Trong lĩnh vực tên lửa, tốc độ được chia thành: subsonic (dưới Mach 1), supersonic (Mach 1-5), và hypersonic (trên Mach 5).
Nhiều tên lửa hiện đại, như Iskander của Nga, đạt tốc độ siêu thanh (Mach 6-7), giúp chúng xuyên thủng hệ thống phòng thủ nhờ thời gian phản ứng ngắn. Tốc độ Mach cao kết hợp với khả năng cơ động và công nghệ tàng hình khiến tên lửa khó bị radar phát hiện và đánh chặn. Đơn vị Mach là tiêu chuẩn quan trọng để đánh giá hiệu suất và khả năng tác chiến của tên lửa.