Phim 372 tỷ đồng chưa kịp chiếu đã bị ép rời rạp: Nghệ sĩ 71 tuổi cúi đầu nói 'xin lỗi'
Nghệ sĩ 71 tuổi kỳ cựu xứ Trung có phim bị ép rời rạp dù chưa được công chiếu ngày nào.
Một cảnh tượng khiến cả giới làm nghề giải trí xứ Trung phải lặng đi: ở tuổi 71, nghệ sĩ kỳ cựu Trần Bội Tư dốc toàn bộ tài sản để làm Sân Khấu, một tác phẩm điện ảnh chỉn chu, tâm huyết suốt 10 năm. Nhưng khi phim chưa kịp công chiếu chính thức, đã bị “đá khỏi sân khấu” bởi những tên tuổi ăn khách hơn chen lịch chiếu.

Poster của tác phẩm "Stage/ Sân Khấu"
Câu trả lời duy nhất từ phía rạp chiếu chỉ gói gọn trong bốn chữ: “lịch chiếu điều chỉnh”. Không một lời trách móc, Trần Bội Tư chỉ cúi đầu, mắt đỏ hoe, gửi lời đến khán giả: “Xin lỗi mọi người”.

Mười năm đánh đổi một lát cắt nghệ thuật
Là tượng đài hài kịch Trung Quốc với những ký ức không thể phai mờ trong lòng khán giả thế hệ 8X-9X, Trần Bội Tư trở lại màn ảnh rộng với Sân Khấu, bộ phim được ông ấp ủ từ vở kịch cùng tên.
Với khán giả Việt, có lẽ hình ảnh của Trần Bội Tư sẽ quen thuộc hơn qua những hình ảnh trong những đầu đĩa DVD quen thuộc, rất được các gia đình Việt ưa dùng những năm 2000.


Trần Bội Tư trong quang cáo đầu đĩa DVD quen thuộc với khán giả trong những năm 2000.
Tác phẩm của Trần Bội Tư không chất chứa gì hơn ngoài tâm huyết và chỉn chu. Phim mất đến tận 10 năm để hoàn thiện, với kinh phí lên tới 372 tỷ đồng (tương đương 102 triệu NDT) - phần lớn đến từ tài sản gia đình và khoản tiền con trai ông gom góp hỗ trợ cha.

Phục trang trong phim được thực hiện bằng tay bởi các nghệ nhân thực thụ
Không ngôi sao, không “chiêu trò”, không một đồng tài trợ, Sân Khấu vẫn được chăm chút đến từng chi tiết: từ phục trang Kinh kịch được thêu tay 3 tháng bởi các nghệ nhân thực thụ, cho đến nhà hát cổ phục dựng tỉ lệ 1:1. Ngay cả những cảnh nguy hiểm, ông lão 71 tuổi vẫn tự mình quay gần 30 lần, thậm chí đập đầu vào cọc gỗ mà không cần túi khí.
Một cây bút xứ Trung kể lại rằng, khi các diễn viên bị thiếu oxy do đội phục trang tóc, trang điểm quá lâu, đoàn phim Sân Khấu luôn có sẵn nhân viên y tế sẵn sàng sơ cứu cho diễn viên bất kỳ lúc nào. Những điểm trên đều cho thấy khâu chuẩn bị kỹ lưỡng, chu đáo mà Trần Bội Tư dành cho tác phẩm của mình.

Bởi như ông nói: “Tôi không ngu ngốc. Tôi chỉ không muốn bộ phim này vô hồn.”

Bị “chèn ép” khỏi rạp chiếu; một sự thật đau lòng
Ngày phát hành ban đầu là 17/7. Nhưng loạt phim giải trí lưu lượng bất ngờ “chen hàng” nên phim đành phải dời ngày ra mắt. Lịch chiếu phim xứ Trung lúc này bị lấp đầy bởi những cái tên Vải Tiến Trường An, Làm Được Thì Làm, La Tiểu Hắc 2 v.v..
Trích đoạn "Vải Tiến Trường An"
Thị trường lạnh lùng. Các cụm rạp chỉ nhẹ nhàng đáp lại: “Áp lực lịch chiếu quá lớn”. Thực chất, dân sành phim xứ Trung đều biết là vì phim không có diễn viên hạng sao lưu lượng cao, không có khả năng bán vé. Tác phẩm tâm huyết của Trần Bội Tư bị đẩy xuống khung giờ khuya, thậm chí bị coi là “tốn sức chiếu”.

"Sân Khấu" bị coi là tốn sức chiếu
Điều chua xót hơn nữa: đạo diễn phim chen lịch là Giang Văn, anh trai của Giang Vũ, nam chính trong Sân Khấu.
Dư luận dậy sóng. Nhưng Trần Bội Tư không phản ứng. Chỉ lặng lẽ quay video, nói một câu khiến khán giả xứ Trung không thể quên: “Chúng tôi quyết định hoãn chiếu. Xin lỗi mọi người… Là chúng tôi chưa sắp xếp ổn thỏa.”

Trần Bội Tư lên video xin lỗi khán giả bằng sự khiêm nhường
Đạp lên thị phi để bước tiếp bằng uy tín, thực lực
Đến ngày 14/7, Trần Bội Tư đã âm thầm cho phim chiếu sớm thăm dò thị trường. Khán giả lấp kín rạp, IMAX phải mở thêm suất chiếu khẩn cấp. Sau ba ngày, phim thu về hơn 48 triệu NDT, suất chiếu tăng gấp đôi. Sân Khấu từng bị xem nhẹ nay đã phản công bằng chính giá trị, chất lượng không gì có thể xô ngã.

Không cần lưu lượng, chỉ cần khán giả thật sự
Trần Bội Tư từng rơi vào vực sâu. Ông là “ông vua hài kịch” Xuân Vãn những năm 80-90, là biểu tượng trên đầu đĩa DVD từng quen mặt với khán giả Việt. Sau khi rời xưởng phim nhà nước, ông phá sản, túng thiếu, từng chỉ còn 147 NDT trong túi.
Thế nhưng ông không từ bỏ. Tự dựng nhà hát giữa ruộng, làm nông để nuôi kịch, hơn 1.000 suất diễn khắp Trung Quốc. Dù đời lắm lần nghiệt ngã, ông vẫn luôn đứng thẳng trên sân khấu.

Giờ đây, ở tuổi 71, ông trở lại với Sân Khấu, không cần “top tìm kiếm”, không cần truyền thông rầm rộ. Điều ông cần là một cơ hội để khán giả thấy rằng một bộ phim, vở diễn có thể lớn hơn cả cuộc đời.
Kết
Câu chuyện Trần Bội Tư không phải là cuộc chiến thắng-thua, mà là biểu tượng của lòng tin, sự khiêm nhường. Sự cố bị ép rút khỏi rạp chỉ càng khiến người ta bước vào rạp đông hơn, để nghe một câu chuyện điện ảnh tử tế, của một nghệ sĩ chính trực dùng cả đời để theo đuổi lý tưởng.

Và ở đó, giữa những tràng pháo tay chân thành, khán giả biết rằng: nghệ thuật tử tế vẫn còn sống.