Ở rể, tôi đưa hết lương cho mẹ vợ chi tiêu, nhưng khi làm việc này thì bị ngay vợ càm ràm, mẹ than thở, bóng gió
Tôi biết rằng để lấy lại quyền tự chủ tài chính, người tôi phải tác động đầu tiên là vợ, nhất thiết phải có cô ấy ủng hộ mới thành, nhưng nói mấy lần mà cô ấy không nghe. Tôi phải làm gì?
Đây là một trong những tâm sự đáng chú ý của độc giả VTC News.
Theo đó, mẹ vợ U60 là người lo toan mọi việc trong nhà, từ chợ búa, tiền điện nước đến các chi phí của cháu. Một buổi tối, bà gọi tôi vào nói chuyện riêng: "Con là trụ cột kinh tế chính của gia đình lớn này. Từ nay, con cứ chuyển hết tiền lương vào tài khoản của mẹ, không phải qua vợ con nữa. Mẹ sẽ quản lý chi tiêu. Mẹ sẽ lo hết các khoản, con và vợ chỉ cần tập trung làm việc và nuôi dạy con cái".
Trước kia, tôi để vợ nhận nhiệm vụ quản lý tiền bạc. Mọi khoản thu nhập của tôi đều đưa vợ, bản thân chỉ giữ lại một ít. Hai vợ chồng lập bảng chi tiêu hàng tháng, phân định rõ tiền đóng góp cho cha mẹ, tiền tiêu dùng, tiền tiết kiệm riêng...
Tuy nhiên, mọi chuyện thay đổi hoàn toàn khi con gái đầu lòng của chúng tôi chào đời. Sự xuất hiện của bé mang lại niềm vui lớn, nhưng cũng kéo theo gánh nặng tài chính tăng vọt. Vợ tôi thời điểm đó nghỉ thai sản nên mọi chi tiêu trong nhà đều để mẹ vợ quản lý. Tiền tiết kiệm, chúng tôi cũng gửi bà hết.

Vợ không thích quản lý chi tiêu, tôi phải đưa hết tiền cho mẹ vợ giữ. (Ảnh minh họa AI)
Ban đầu, tôi rất sốc, cảm giác như mình bị tước đi quyền làm chủ tài chính cá nhân. Tôi về thảo luận cùng vợ thì cô ấy cũng đồng ý. Vợ bảo để vậy mẹ chi tiêu cho thoải mái, chứ cứ hơi tí lại hỏi thì lôi thôi, rách việc.
Thế là suốt 3 năm qua, hễ lương về tài khoản ngân hàng, tôi lập tức chuyển gần như toàn bộ cho mẹ vợ, chỉ được giữ lại một khoản nhỏ phòng thân. Đôi khi có chi tiêu phát sinh như mời đồng nghiệp đi ăn, mua một món quà nhỏ cho sếp, hay đơn giản là đổ xăng xe khi hết tiền, tôi phải vay tạm bạn bè, đồng nghiệp rồi tìm cách xoay xở để trả.
Thật ra chẳng phải tôi không có ý nghĩ giữ lại nhiều hơn khi chuyển lương cho mẹ vợ, khổ nỗi cả nhà biết rõ thu nhập của tôi, hơn nữa mẹ vợ luôn kêu ca là chừng đó chưa đủ chi tiêu cho gia đình, bà còn phải bù vào, nên tôi chẳng có cách nào khác.
Đôi khi có khoản chi phát sinh mà chưa vay được ở đâu, bí quá, tôi muối mặt xin lại mẹ vợ, cảm giác phụ thuộc thật bứt rứt khó chịu, thấy ngượng ngùng dù đó là tiền chính tôi kiếm ra. Có lần, tôi muốn tổ chức tiệc sinh nhật cho vợ con sang chảnh một chút, mẹ vợ gạt phắt đi bảo không cần thiết. Tôi cũng đành chịu vì bà là người cầm tiền.
Có lần, tôi nhỡ lời với vợ: "Trần đời chưa thấy có ai như anh. Chồng muốn mua một món quà sinh nhật cho vợ bằng tiền của mình, nhưng lại phải đi xin lại từ mẹ. Em xem sao tự quản lý chi tiêu đi".
Vợ tôi giận dỗi, bảo tôi tính toán, câu nệ, mẹ vợ cũng là mẹ mình sao phải ngại.
Tôi biết mẹ vợ là người tốt, bà chi tiêu rất tiết kiệm và hợp lý. Bà luôn mua đồ tốt nhất cho vợ chồng tôi và cháu. Có dư, bà cũng tiết kiệm giữ hộ vợ chồng tôi. Tuy nhiên, những ưu điểm đó không bù được cảm giác mất tự do và thụ động trong chi tiêu.
Vợ tôi bảo: "Tiền ai giữ không quan trọng, miễn là gia đình hạnh phúc". Tôi đã cố gắng tin vào điều đó, nhưng mỗi ngày một thấm thía rằng đàn ông không có quyền tự chủ tài chính trong chính gia đình mình thật khó ngẩng cao đầu.
Tháng trước tôi đã thử chỉ chuyển cho mẹ vợ 70% lương, giữ số còn lại để chủ động hơn, nhưng sau đó hết nghe vợ càm ràm đến mẹ vợ than thở, bóng gió, tôi mệt mỏi quá đành chuyển nốt cho bà. Tôi cố gắng làm thêm để có “quỹ đen”, nhưng gần đây chuyện kiếm tiền không hề dễ dàng, có những ngày thật sự tài khoản trống rỗng, tôi cực kỳ mệt mỏi.
Nhiều lần tôi đã nghĩ đến việc ra riêng, nhưng thương cha mẹ vợ tuổi già sức yếu, và thương vợ tôi sẽ phải đứng giữa, hơn nữa quả thật ngoài chuyện quản lý hết tiền bạc của con rể thì bố mẹ vợ tôi rất tốt.
Báo Người Lao Động đăng tải ý kiến chuyên viên tâm lý Nguyễn Thị Phương Trang, Trung tâm Tham vấn Tâm lý The Sight cho hay, thông thường từ trước đến nay, sau ngày kết hôn, con dâu về nhà chồng, nên đàn ông thường sợ ở rể. Cũng vì vậy mà đàn ông ở rể có thể đã sống không đúng với tính cách, mong muốn của mình, nên một số chàng rể luôn căng thẳng, cảm thấy khó hòa nhập, sợ mọi người phán xét.
"Hiện nay, nhiều gia đình chỉ có 1 hoặc 2 con nên phụng dưỡng ba mẹ là trách nhiệm của cả con rể và con dâu. Thế nên, cần phân định đâu là điều tốt nhất để lựa chọn cho phù hợp với hoàn cảnh. Khi con rể sống chung nhà, mọi người trong gia đình cần chú ý cách cư xử và sinh hoạt để người ở rể không ngại, người ngoài đánh giá không hay" - bà Nguyễn Thị Phương Trang phân tích.
Chuyên gia tâm lý Trần Trung Kiên cũng cho rằng chuyện người chồng buồn bực và tự ti khi sống ở nhà vợ là chuyện dễ hiểu. Đặt tình huống người vợ ở vị trí của chồng, hiểu rằng đi làm dâu hay ở rể là chuyện không hề dễ dàng ở môi trường sống mới với những thành viên khác.
Theo ông Trần Trung Kiên, nhiều người quan niệm chưa đúng về chuyện ở rể. Họ áp đặt rằng dựa dẫm gia đình vợ là không đáng mặt đàn ông. Định kiến này vô tình khiến người đàn ông đang ở rể bị áp lực.
"Chàng rể cần phân định rằng ai là người quan trọng nhất với mình; liệu mình có nhạy cảm; người bạn đời có quan tâm, lo lắng cho suy nghĩ của mình không; có đáng vì lời nói của người ngoài mà đặt áp lực lên mình không? Người làm chủ được mình là người biết thích nghi, hòa đồng được với môi trường mới và vun đắp cho gia đình dù ở hoàn cảnh nào. Im lặng không phải là cách giải quyết tiêu cực. Người đàn ông ở rể nếu cảm thấy áp lực thì nên nói thẳng suy nghĩ cho vợ mình biết, vì người vợ là cầu nối để giảm áp lực và hiểu được chồng’’ - ông Trần Trung Kiên nói.
Theo báo Lao động, những người vợ sẽ là yếu tố quan trọng giúp cuộc sống "ở rể" của chồng trở nên nhẹ nhàng hơn. Là người vợ tâm lý, bạn hãy thể hiện sự cảm kích khi chồng chấp nhận ở rể thường xuyên, điều này sẽ giúp chồng luôn nhận thấy giá trị của mình trong gia đình.
Ngoài ra người vợ cũng cần chú ý trong cách cư xử với chồng, không nên dựa thế sống bên nhà mình mà lấn lướt chồng, coi thường chồng.
Đặc biệt là trước mặt bố mẹ đẻ hay bạn bè của chồng hay của mình. Hãy luôn để chồng thể hiện vai trò trụ cột và bản lĩnh của một người đàn ông trong gia đình.
Là một người đàn ông dù nghèo hay giàu thì cũng muốn được người khác tôn trọng. Trong cuộc sống hôn nhân, không phải lúc nào cũng “cơm lành canh ngọt” được mà cũng sẽ có những xích mích, mâu thuẫn, khi này người vợ tuyệt đối không nên lôi chuyện nhà cửa, tiền bạc hay việc ở rể của chồng ra để chì chiết, xúc phạm chồng.
Đó là điều tối kỵ, người vợ nên biết để không phải làm tổn thương đến lòng tự ái và sĩ diện của chồng.





























