Nỗ lực giảm nghèo bền vững tại vùng dân tộc thiểu số Thái Nguyên
Việc thực thi đồng bộ các chính sách hỗ trợ về nhà ở, sản xuất, nước sinh hoạt, đào tạo nghề, phát triển sinh kế đã giúp nhiều hộ đồng bào dân tộc thiểu số Thái Nguyên vươn lên, giảm nghèo bền vững. Những chuyển biến tích cực đang mở ra cơ hội mới để vùng dân tộc thiểu số hòa nhập và phát triển.

Ông Nông Đức Thái, thôn Khau Cưởm, xã Vĩnh Thông chăm sóc vật nuôi được Nhà nước hỗ trợ.
Vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi tại Thái Nguyên từ lâu chịu thiệt thòi do điều kiện tự nhiên, địa hình phức tạp, thiếu đất sản xuất, thiếu dịch vụ cơ bản, dễ rơi vào bẫy nghèo. Nhưng trong những năm gần đây, tỉnh triển khai nhiều dự án, chính sách hỗ trợ đồng bộ: hỗ trợ phát triển sản xuất, hỗ trợ chăn nuôi, đào tạo nghề, hỗ trợ nhà ở, nước sinh hoạt, phát triển sinh kế.
Tại xã vùng cao Vĩnh Thông, hộ gia đình ông Nông Đức Thái, thuộc thôn Khau Cưởm, được hỗ trợ con giống (trâu sinh sản). Nhờ đó, gia đình ông đã cải thiện sinh kế, giảm bớt phụ thuộc vào nương rẫy, tăng nguồn thu ổn định. Điều này không chỉ giúp gia đình ông mà còn góp phần giảm áp lực lên đất đồi, bảo vệ rừng, phát triển chăn nuôi bền vững.
Bên cạnh hỗ trợ sản xuất, tỉnh còn chú trọng đào tạo nghề cho lao động nông thôn, giúp người dân có kỹ năng để làm việc hoặc chuyển đổi sinh kế. Ở một số xã, sau các lớp đào tạo nghề, nhiều người dân đã tìm được việc làm ổn định, thoát cảnh phụ thuộc thời vụ, giúp ổn định cuộc sống.
Nhờ các chính sách và nỗ lực đồng bộ, tỷ lệ hộ nghèo trong vùng đồng bào dân tộc thiểu số đã có xu hướng giảm. Những hộ nghèo, cận nghèo được hỗ trợ về nhà ở, đất ở, nước sinh hoạt, hỗ trợ sản xuất, tạo sinh kế từ đó nâng cao đời sống, thu nhập và dần ổn định hơn.
Tuy nhiên, quá trình giảm nghèo không đồng đều ở tất cả địa bàn. Ở một số xóm, bản đặc biệt khó khăn, rừng núi sâu, địa hình hiểm trở, việc tiếp cận hỗ trợ, dịch vụ công, thị trường sản phẩm vẫn còn hạn chế. Một số hộ vẫn phụ thuộc vào nương rẫy, chưa có đất sản xuất ổn định, thiếu kỹ thuật, thiếu vốn, nên nguy cơ tái nghèo vẫn hiện hữu.
Để giảm nghèo bền vững, bên cạnh hỗ trợ vật chất, tỉnh và các cấp cần tiếp tục củng cố cơ chế hỗ trợ dài hạn: giao đất sản xuất ổn định, hỗ trợ con giống, phân bón, kỹ thuật canh tác, đào tạo nghề phù hợp; đồng thời hỗ trợ kết nối tiêu thụ sản phẩm, phát triển hợp tác xã, tạo chuỗi giá trị để đảm bảo đầu ra ổn định. Đặc biệt, cần chú trọng chính sách hỗ trợ cho các hộ gia đình nghèo đặc biệt, hộ nghèo đa chiều, phụ nữ đơn thân, người cao tuổi - nhóm dễ bị bỏ lại phía sau.
Việc giảm nghèo bền vững tại vùng đồng bào dân tộc thiểu số không chỉ là mục tiêu kinh tế mà còn là trách nhiệm chính trị, đảm bảo quyền sống, quyền phát triển, bình đẳng cơ hội và công bằng xã hội. Khi người dân được hỗ trợ đúng, kịp thời và ổn định, họ có thể vươn lên, tạo động lực phát triển chung cho cộng đồng, góp phần củng cố khối đại đoàn kết, ổn định xã hội và phát triển toàn diện vùng miền núi Thái Nguyên.































