Người trẻ nối nghiệp nghề xưa
Bên cạnh làng nghề đang phát triển, vẫn còn một số dần mai một. Không ít người trẻ tiếp cận công nghệ, nắm bắt xu thế, nhu cầu thị trường để phục hưng lại làng nghề nơi mình sinh ra và lớn lên.
Làng nghề mộc Mỹ Luông, xã Long Điền được Ủy ban nhân dân tỉnh công nhận làng nghề truyền thống vào năm 2006. Từ đó đến nay, làng nghề không ngừng phát triển, sản phẩm đa dạng, như: Tủ, bàn, ghế, giường, trang trí nội, ngoại thất, với nhiều kiểu dáng, mẫu mã, chất liệu gỗ khác nhau, rất thuận tiện cho khách hàng chọn lựa. Làng nghề cũng tạo nhiều công ăn việc làm cho người lao động nông thôn với mức thu nhập đáng kể.
Tại các làng nghề, trong khi lớp nghệ nhân tâm huyết đang ngày càng cao tuổi, ít tham gia vào sản xuất thì nhiều thanh niên trẻ bắt đầu khởi nghiệp bằng nghề truyền thống với quyết tâm nối nghiệp. Điển hình trong đó có anh Nguyễn Toàn Nhân, chủ cửa hàng đồ gỗ cao cấp Đại Toàn Nhân. Cửa hàng của anh Nhân lựa chọn dòng gỗ cao cấp, có độ bền và màu sắc, vân gỗ tốt hơn các loại gỗ thông thường.
Các dòng sản phẩm cao cấp của anh Nhân sản xuất chủ yếu từ gỗ bên nhập từ Nam Phi, gỗ cẩm từ các tỉnh miền Đông, Lào và Vương quốc Campuchia có độ bền cao. Anh Nhân cũng đưa ra các hình thức bảo trì miễn phí do va đập, bảo hành không mối mọt, hư hao. Đồng thời, liên kết ngân hàng bán trả góp. Cách làm mới, linh hoạt này đã giúp anh Nhân thu hút được lượng lớn khách hàng đến mua sắm tại cơ sở. Hiện, sản phẩm mộc gia dụng của cơ sở có mặt ở hầu hết các tỉnh miền Tây. Giá sản phẩm dao động từ vài chục đến vài trăm triệu đồng, tùy chất lượng gỗ.

Sản phẩm mộc của cửa hàng đồ gỗ cao cấp Đại Toàn Nhân ngày càng có chỗ đứng trên thị trường. Ảnh: MINH ĐỨC
Tại xã Ba Chúc, làng nghề đan đệm bàng truyền thống những năm gần đây đang khởi sắc. Người mang luồng gió mới cho làng nghề là chị Trần Thị Trang, chủ cơ sở Trung Trang. Lớn lên bên những chiếc đệm bàng, chị Trang thấu hiểu sự thăng trầm của nghề truyền thống địa phương.
Để có thể đan được chiếc đệm đẹp mắt, tinh tế, sau khi mua nguyên liệu, người thợ phải lựa lại cho thật kỹ, không được chọn cọng bàng quá to hoặc quá nhuyễn. Tùy theo kích thước của từng cọng bàng mà người thợ cho ra sản phẩm riêng biệt. Cọng lớn đan nhanh hơn, không đẹp nên bán với giá rẻ hơn, chỉ bằng một nửa đệm cọng nhỏ, được sử dụng để phơi lúa. Còn cọng nhỏ được dùng để đan đệm ngủ, túi đựng đồ… Dưới bàn tay khéo léo, tài hoa của người thợ, từ một loài cây mọc hoang, các sản phẩm cỏ bàng gắn bó với nhiều người dân, như: Đệm nằm, đắp (có chiếc dài đến 1,8m, rộng đến 1,4m), đệm để lót nôi ru trẻ em ngủ…
Những chiếc đệm bàng dần bị thay thế bởi sản phẩm “tân thời”, không còn chỗ đứng. Thấy vậy, chị Trang mong muốn vực dậy nghề truyền thống tại địa phương. Nhờ những năm tháng đi làm, học hỏi, tìm hiểu về sản phẩm mỹ nghệ xung quanh, cô gái ở xóm đệm bàng Ba Chúc đã có cái nhìn mới. Chị mày mò, học hỏi trên mạng, thiết kế thêm mẫu mã mới cho túi xách, balô, ví tiền, dép… đồng thời tỉ mỉ vẽ, trang trí lên sản phẩm. Nhờ vậy, sản phẩm được thị trường đón nhận, xóm đệm bàng cũng nhộn nhịp trở lại.
Không chỉ quyết tâm nối nghiệp truyền thống quê hương, nhiều người trẻ đam mê đổi mới, không ngừng học hỏi, trở thành thế hệ kế cận, “giữ lửa” nghề truyền thống, theo cách riêng của mình.