Luật Công nghệ cao (sửa đổi) thiết lập nhiều ưu đãi để khuyến khích tự chủ công nghệ
Tuy nhiên, một số đại biểu cho rằng dự thảo cần làm rõ cơ sở pháp lý cũng như các tiêu chí xác định đô thị công nghệ cao...

Đại biểu Lê Thanh Hoàn, đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Thanh Hóa.
Ngày 6/11, tiếp tục chương trình kỳ họp thứ 10 Quốc hội khóa XV, các đại biểu Quốc hội từ tỉnh Tây Ninh và tỉnh Thanh Hóa đã thảo luận về Dự án Luật Công nghệ cao (sửa đổi).
CẦN LÀM RÕ NỘI HÀM KHU ĐÔ THỊ CÔNG NGHỆ CAO
Góp ý vào dự án Luật Công nghệ cao (sửa đổi), đại biểu Lê Thanh Hoàn, đoàn tỉnh Thanh Hóa cho rằng dự thảo Luật này đã thể hiện sự chuyển dịch chiến lược, từ khuyến khích chung đến chính sách tập trung có trọng điểm, nhằm đạt được năng lực tự chủ công nghệ quốc gia.
Theo Đại biểu, dự thảo Luật đã thiết lập một cơ chế ưu đãi cụ thể: thuế 5% trong 15 năm đối với doanh nghiệp công nghệ chiến lược mức 1; 7% trong 15 năm đối với công nghệ chiến lược mức 2 và doanh nghiệp công nghệ cao mức 1; 15% trong 15 năm cho doanh nghiệp công nghệ cao mức 2.
Liên quan đến thủ tục đầu tư đặc biệt tại Điều 28, dự thảo quy định miễn thủ tục chấp thuận chủ trương đầu tư, thẩm định công nghệ, lập quy hoạch chi tiết, báo cáo tác động môi trường cũng như các loại giấy phép về phòng cháy chữa cháy.
Đại biểu nêu quan điểm, cơ chế này sẽ ảnh hưởng lớn đến ban quản lý khu công nghiệp khu công nghệ cao. Nếu thiếu sự phối hợp và hậu kiểm có hiệu quả từ các bộ ngành, Ban quản lý công nghệ cao sẽ phải chịu trách nhiệm tất cả mọi việc liên quan đến thẩm định công nghệ, môi trường... Vì vậy, ban soạn thảo cần nghiên cứu thêm cơ chế cho phù hợp.
Góp ý vào nội dung về Đô thị công nghệ cao, đại biểu Mai Văn Hải, đoàn tỉnh Thanh Hóa nêu dẫn chứng, Luật Quy hoạch đô thị và nông thôn đã phân loại rõ các loại đô thị thành 6 loại, bao gồm đô thị loại đặc biệt, loại I, II, III, IV và V.

Đại biểu Mai Văn Hải, đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Thanh Hóa.
Việc phân loại này dựa trên các tiêu chí như vị trí, chức năng, dân số, mật độ dân số, tỷ lệ lao động phi nông nghiệp và trình độ phát triển hạ tầng. Trong khi đó, các tiêu chí phân loại đô thị thuộc thẩm quyền của Ủy ban Thường vụ Quốc hội. Đại biểu cho rằng, quy định về đô thị công nghệ cao như dự thảo là chưa rõ ràng về cơ sở pháp lý cũng như các tiêu chí xác định.
Cùng quan điểm với đại biểu Mai Văn Hải, đại biểu Phạm Hùng Thái, đoàn tỉnh Tây Ninh, cũng cho rằng dự thảo luật cần làm rõ hơn nội hàm về khu đô thị công nghệ cao bởi sẽ liên quan đến các chính sách sau này. Đại biểu nhận định, để hình thành khu đô thị công nghệ cao, trước hết phải có khu công nghệ cao, từ đó hình thành nên hệ sinh thái, liên kết lại trở thành khu đô thị. Nếu quy định không rõ sẽ dễ dẫn đến lạm dụng chính sách ưu đãi về khu đô thị công nghệ cao.
CẦN XEM XÉT GIỮ MỘT SỐ ĐIỀU CỦA LUẬT HIỆN HÀNH
Dự thảo Luật đã bỏ Điều 31 của luật hiện hành về chức năng của khu sản xuất, kinh doanh trong khu công nghệ cao. Đại biểu Phạm Hùng Thái nêu quan điểm, khu công nghệ cao phải bao gồm nghiên cứu, sáng tạo, và phải có liên kết sản xuất, kinh doanh thì mới thành một chuỗi khép kín, tương trợ nhau giữa sản xuất và nghiên cứu sản phẩm, từ đó tạo thành giá trị của công nghệ cao. Vì vậy, đại biểu Phạm Hùng Thái đề xuất giữ lại Điều 31 theo luật hiện hành.
Đại biểu cũng cho rằng, dự thảo Luật Công nghệ cao (sửa đổi) đã bỏ Điều 38 của luật hiện hành về khu nông nghiệp ứng dụng công nghệ cao. Theo đại biểu, chúng ta đang có rất nhiều chính sách, chủ trương khuyến khích phát triển hiện đại hóa nông nghiệp, nông thôn.
Việc bỏ khu nông nghiệp ứng dụng công nghệ cao sẽ hạn chế điều kiện để thu hút đầu tư phát triển kinh tế xã hội ở các vùng nông thôn. Việc giữ quy định về khu nông nghiệp ứng dụng công nghệ cao mới giữ được các chính sách ưu đãi để thu hút các nhà đầu tư vào phát triển nông nghiệp ứng dụng công nghệ cao.
Cũng tại phiên thảo luận, các đại biểu đã cho ý kiến về những nội dung còn có ý kiến khác nhau của Dự án Luật Chuyển đổi số và Dự án Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Chuyển giao công nghệ.





























