Liverpool đại chiến MU: Ruben Amorim và dải sương mù Anfield
Khi MU làm khách của Liverpool, Ruben Amorim đối mặt nhiệm vụ quan trọng: giúp Quỷ đỏ thoát khỏi một thập kỷ tuyệt vọng tại Anfield.
Một thập kỷ khó khăn
Ruben Amorim có 3 năm trong tay, ít nhất là trên giấy tờ. Nhưng ở MU, thời gian không chảy chậm như đồng hồ cát.
Sir Jim Ratcliffe có thể nói về “kế hoạch dài hạn”, một “chu kỳ 3 mùa giải”, nhưng nửa đỏ thành Manchester vẫn vận hành bằng những khoảnh khắc tức thời, những đêm mà cả thế giới dõi mắt.

MU có phong độ không ổn định. Ảnh: PA
Chủ nhật tại Anfield là một trong số đó (22h30 ngày 19/10): nơi quá khứ không ngừng ám ảnh, nơi mọi bản hợp đồng, mọi dự án đều bị đưa lên bàn cân chỉ sau 90 phút.
Từ ngày Wayne Rooney ghi bàn thắng quyết định vào lưới Liverpool tháng Giêng 2016, lúc đó được Louis van Gaal dẫn dắt, MU chưa một lần thắng trên mảnh đất này.
Gần một thập kỷ với 7 HLV (gồm cả tạm quyền), 4 giai đoạn tái thiết, hàng trăm triệu bảng đổ vào thị trường chuyển nhượng, và vẫn không gì thay đổi. Anfield vẫn là nơi họ đến và ra về trong im lặng.
Cơn khát chiến thắng dài đến mức nó trở thành một phần của bản đồ tâm lý, một nỗi sợ tập thể từ đội hình MU này sang đội hình MU khác.
Từ Jose Mourinho đến Erik ten Hag, mọi kịch bản đã được lặp lại: phòng ngự số đông, chờ phản công, rồi vỡ trận. Có mùa thua 0-7, có mùa nhận bàn thua sau 3 phút, có mùa chỉ biết co cụm trước cơn bão đỏ của Jurgen Klopp, hiện là Arne Slot.
Tại Anfield, MU không chỉ thua Liverpool, mà còn thua chính mình, đánh mất niềm tin, đánh mất hình ảnh của một đội từng xem đây là sân khấu của những chiến công.
Ruben Amorim hiểu điều đó. Khi ông bước vào phòng họp báo đầu tiên với tư cách HLV MU, người ta hỏi ông không phải về triết lý hay sơ đồ chiến thuật, mà về Anfield. Ông cười, nói rằng “mọi chuỗi tồi tệ đều có điểm kết thúc”.
Nhưng nói là một chuyện, còn đứng trong địa ngục đỏ rực lửa lại là chuyện khác. Ở đó, sự tự tin dễ dàng tan biến, còn tiếng hát của The Kop đủ khiến bất kỳ dự án bóng đá nào trở nên mong manh.

Anfield luôn gây nhiều khó khăn cho MU. Ảnh: Imago
Amorim mang đến triết lý “can đảm với bóng” – thứ bóng đá chủ động, pressing cao, không ngại rủi ro. Nhưng Anfield luôn là nơi mà “can đảm” bị thử thách đến tận cùng.
Ở đây, MU thường không có thời gian để thở, chứ đừng nói đến việc kiểm soát. Từng pha triển khai chậm một nhịp, từng đường chuyền lệch nửa bước, đều có thể trở thành đòn phản kích chết người.
Thách thức của Amorim
Ratcliffe muốn Amorim xây dựng lại văn hóa chiến thắng, điều mà MU vẫn loay hoay tìm kể từ ngày Sir Alex Ferguson rời đi.
Ông cũng biết rằng, trong bóng đá Anh, không có biểu tượng nào mạnh hơn chiến thắng ở Anfield. Một chiến thắng tại đó ngoài việc mang về 3 điểm, còn là dấu hiệu cho thấy MU thực sự rũ bỏ quá khứ.
Gần 10 năm qua, Liverpool đã thay đổi HLV, thay cả thế hệ cầu thủ, nhưng vẫn giữ nguyên bản sắc: tốc độ, kỷ luật, sự khát khao.
MU thì ngược lại, chao đảo giữa các triết lý, từ thực dụng của Mourinho đến bóng đá không bản sắc của Ten Hag, hoặc gegenpressing nhưng không biết cầm bóng với Ralf Rangnick, mà không cái nào tồn tại đủ lâu để tạo gốc rễ.
Giờ đây, Amorim được kỳ vọng là người nối liền hai thế giới: tính tổ chức chặt chẽ kiểu Bồ Đào Nha và khát vọng phục sinh của Old Trafford.
Nhưng Anfield chưa bao giờ là nơi dành cho hy vọng non trẻ. Trước mỗi trận, các cầu thủ Liverpool bước qua tấm biển “This is Anfield”, như một nghi thức.

Ruben Amorim muốn giúp MU vượt qua sương mù Anfield. Ảnh: PA
Còn các cầu thủ MU, dẫu cố tránh ánh mắt ấy, vẫn cảm thấy sức nặng vô hình đè lên vai. Nhiều người chưa từng thắng ở đây, một số thậm chí chưa từng chạm bóng trong vòng cấm đối thủ trong một hiệp đấu.
Amorim có thể nói rằng ông không tin vào quá khứ, rằng ông chỉ nghĩ đến “trận đấu kế tiếp”.
Song với MU, Anfield không bao giờ chỉ là “một trận đấu”. Nó là thước đo bản lĩnh, là nơi mọi lời hứa được thử lửa.
Ba năm có thể là thời hạn hợp đồng, nhưng thực tế, Amorim sẽ được đánh giá bằng những đêm như thế này – khi ông cùng “Quỷ đỏ” đối diện với lịch sử và nỗi sợ của chính mình.
Nếu họ có thể thắng ở Anfield, dự án của Ratcliffe sẽ có linh hồn. Ngược lại, đó sẽ chỉ là thêm một chương trong cuốn nhật ký dài của sự tuyệt vọng. Khi đó, MU – như suốt thập kỷ qua – sẽ tiếp tục lạc lối giữa bóng đêm và ký ức về thời huy hoàng đã mất.