Lãnh đạo thế nào để nhân viên 'tự kéo nhau đi làm'?
Một trong những chỉ dấu rõ ràng nhất của văn hóa doanh nghiệp mạnh là khi nhân viên tự muốn đến công ty mỗi sáng, chứ không phải vì sợ bị trừ lương hay phạt đi trễ. Ở những nơi như vậy, bạn không cần ép buộc vì động lực đã được 'thắp' từ bên trong từng người.
Nhưng để có được điều đó, người lãnh đạo cần hơn cả chính sách và quy định; họ cần hiểu cách tạo ra môi trường khiến nhân viên tự nguyện gắn bó, cảm thấy mỗi ngày đi làm đều có ý nghĩa và đáng giá.
Nhiều chủ doanh nghiệp SME vẫn tin rằng muốn nhân viên làm việc tích cực, chỉ cần tăng lương hoặc thêm phúc lợi. Nhưng thực tế cho thấy, tiền chỉ giữ người trong ngắn hạn; còn sự cam kết thật sự đến từ trải nghiệm cảm xúc mà họ có trong công việc. Con người không rời bỏ công việc, họ rời bỏ cảm giác mệt mỏi, áp lực và bị xem nhẹ. Vì vậy, vai trò của người lãnh đạo không phải chỉ là “quản lý” hành vi, mà là tạo cảm hứng để đội ngũ cảm thấy họ đang cùng nhau xây dựng một điều có giá trị. Khi nhân viên cảm thấy mình được lắng nghe, được công nhận và được đóng góp, họ sẽ chủ động muốn làm hơn là bị ép làm.

Một doanh nghiệp bền vững không được vận hành bằng sợ hãi, mà bằng năng lượng tích cực và niềm tin.
Một yếu tố quan trọng giúp nhân viên “tự kéo nhau đi làm” là bầu không khí tích cực trong tổ chức. Con người là sinh vật cảm xúc, họ bị ảnh hưởng bởi năng lượng xung quanh. Một tập thể đầy căng thẳng, cạnh tranh tiêu cực hay đổ lỗi sẽ nhanh chóng khiến người giỏi rời đi. Ngược lại, môi trường mà ở đó mọi người tin tưởng nhau, hỗ trợ nhau và cùng hướng đến mục tiêu chung sẽ tự nhiên lan tỏa năng lượng tích cực. Và điều đó bắt đầu từ người lãnh đạo. Cách bạn phản ứng với sai sót, cách bạn khen ngợi thành công, hay thậm chí cách bạn bước vào văn phòng mỗi sáng thì tất cả đều gửi đi thông điệp về “nhiệt độ cảm xúc” của công ty.
Bên cạnh đó, nhân viên chỉ thực sự có động lực khi họ hiểu rõ vai trò của mình trong bức tranh lớn. Nhiều người đi làm mà không biết công việc mình đóng góp điều gì cho mục tiêu chung, đó là nguyên nhân gốc rễ của sự thờ ơ và mất động lực. Lãnh đạo cần giao tiếp thường xuyên, chia sẻ tầm nhìn và kết nối từng nhiệm vụ nhỏ với mục tiêu dài hạn của doanh nghiệp. Khi nhân viên hiểu rằng công việc của họ giúp khách hàng hạnh phúc hơn, giúp doanh nghiệp phát triển hơn, hoặc giúp xã hội tốt đẹp hơn, họ sẽ tự tìm thấy lý do để làm việc hăng say hơn mỗi ngày.
Một bí quyết quan trọng khác là trao quyền và tin tưởng thật sự. Khi nhân viên được trao quyền ra quyết định trong phạm vi công việc của họ, họ cảm thấy mình có giá trị và có tiếng nói. Ngược lại, nếu mọi việc đều phải xin phép, chờ duyệt, bị kiểm soát quá chặt, họ sẽ nhanh chóng mất động lực. Doanh nghiệp muốn đội ngũ chủ động, trước hết cần tạo không gian cho sự chủ động ấy được phép tồn tại. Một lời khuyến khích, một sự tin tưởng đúng lúc, có thể thắp lại ngọn lửa làm việc trong cả một nhóm.
Cuối cùng, đừng quên rằng lãnh đạo là người “tạo cảm hứng sống”, chứ không chỉ tạo cảm hứng làm việc. Đội ngũ chỉ thật sự gắn bó khi họ cảm thấy nơi làm việc này giúp họ trưởng thành, không chỉ trong kỹ năng, mà trong cả nhân cách và tư duy. Hãy trở thành người huấn luyện, người đồng hành chứ không chỉ là người ra lệnh. Khi bạn giúp họ hiểu bản thân hơn, giỏi hơn và tự tin hơn, họ sẽ coi doanh nghiệp như một phần của hành trình phát triển cá nhân. Và khi đó, đi làm không còn là nghĩa vụ mà là lựa chọn.
Một doanh nghiệp bền vững không được vận hành bằng sợ hãi, mà bằng năng lượng tích cực và niềm tin. Người lãnh đạo thực thụ không tạo ra những “nhân viên ngoan”, mà tạo ra những con người chủ động, tự hào khi khoác lên mình màu áo doanh nghiệp. Khi đội ngũ ấy biết “tự kéo nhau đi làm”, không cần mệnh lệnh, không cần thúc ép, đó chính là lúc tổ chức đạt tới cấp độ cao nhất của hiệu suất: làm việc bằng tinh thần tự nguyện, không phải nghĩa vụ.






























