Không bao giờ là quá muộn: Justin Rose và hành trình tìm kiếm Cup Claret Jug hơn 2 thập kỷ

Ở tuổi 44, Justin Rose vẫn chưa từ bỏ giấc mơ dang dở của cuộc đời mình: nâng cao chiếc Claret Jug trên tay trong tiếng reo hò của người hâm mộ tại The Open.

 Justin Rose tại vòng đánh tập the Open 2025.

Justin Rose tại vòng đánh tập the Open 2025.

Vào buổi sáng mù sương, Justin Rose bước lên tee box của Royal Portrush để chuẩn bị cho lần thứ 23 tham dự The Open, giải đấu đã nuôi dưỡng trong anh một giấc mơ kéo dài hơn hai thập kỷ.

Ở tuổi 44, Rose không còn là cái tên khiến người ta trầm trồ vì sự bứt phá trẻ trung, mà là một biểu tượng cho sự kiên trì, bản lĩnh và niềm tin không bao giờ tắt. Với anh, việc ôm chiếc Cúp Claret Jug trong tay không chỉ là một danh hiệu, mà là đích đến của một hành trình dài, đầy thử thách và niềm tin sắt đá.

“Từ khi mới 8 tuổi, đứng trên green tập putting, tôi đã mơ đến chiến thắng ở The Open", Rose chia sẻ, đôi mắt ánh lên sự hoài niệm.

Rose từng về nhì hai lần tại The Open, vào năm ngoái và năm 2018. Xa hơn tại The Open 1998, Rose từng gây tiếng vang lớn với vị trí thứ 4 khi mới 17 tuổi và còn là một tay golf nghiệp dư.

“Năm 1998 là kết thúc cổ tích cho chặng đường nghiệp dư của tôi. Và suốt từ đó đến nay, tôi đã tiến rất gần tới chiếc Cúp Claret Jug vài lần. Tôi vẫn thường tưởng tượng sẽ thực hiện cú putt cuối cùng để vô địch, rất rõ ràng trong tâm trí".

Cách đây 12 tháng tại Royal Troon, Rose chơi như thể không còn gì để mất, nhưng vẫn không vượt qua được một Xander Schauffele đang rất thăng hoa.

“Tôi đã chơi tốt chẳng kém ai tuần đó", Rose nhớ lại. "Nhưng golf là như vậy, có ngày bạn đánh cực hay, vẫn có người hay hơn".

Không chỉ ở The Open, Justin Rose tiếp tục nếm trải cay đắng ở The Masters 2025, khi anh gục ngã trong loạt play-off trước người đồng đội Ryder Cup- Rory McIlroy, lần thứ hai trong sự nghiệp. Bảy năm trước, anh cũng từng ngã quỵ trước Sergio Garcia trong một kịch bản tương tự.

“Khi nhìn Rory đứng trên green với cú putt ở khoảng cách 3 foot, tôi không khỏi rùng mình. Cảnh tượng ấy quá quen thuộc với tôi, như thể đang sống lại ký ức cũ vậy", Rose kể. "Nhưng lần này, tôi vẫn cảm thấy vui cho Rory. Anh ấy đã chờ đợi quá lâu. Và tôi hiểu cảm giác ấy bởi tôi cũng đang chờ đợi như vậy".

Rory McIlroy, tay golf số 2 thế giới, là tâm điểm tại Portrush năm nay, được cả khán đài Bắc Ireland đặt trọn niềm tin. Nhưng với Justin Rose, điều đó không khiến anh nhỏ bé đi mà tiếp thêm một tầng ý nghĩa cho cuộc hành trình của chính mình.

“Rory là biểu tượng ở đây, là niềm tự hào của vùng đất này. Nếu cậu ấy vô địch lần này, thì không có gì bất ngờ. Điều đó sẽ giống như lớp kem và quả anh đào trang trí thêm cho chiếc bánh kem đã rất tuyệt vời rồi", Rose nói. "Nhưng tôi cũng tin rằng, nếu mình chơi tốt nhất trong khả năng, tôi vẫn có thể cạnh tranh. Hành trình của tôi vẫn chưa khép lại".

Ở tuổi mà nhiều golfer đã lui về phía sau, Rose vẫn chọn tiếp tục bước lên sân đấu, không phải để níu kéo ánh hào quang, mà vì trái tim anh vẫn còn rực cháy với golf.

“Tôi biết mình khó mà cải thiện thêm nhiều về kỹ thuật", anh thừa nhận. "Nhưng tôi tin rằng, trong những điều kiện và thời khắc đặc biệt, tôi vẫn có thể thể hiện thứ golf tốt nhất. Và khi điều đó xảy ra, tôi vẫn đủ sức để giành chiến thắng".

Trọng Đạt

Nguồn Tiền Phong: https://tienphong.vn/khong-bao-gio-la-qua-muon-justin-rose-va-hanh-trinh-tim-kiem-cup-claret-jug-hon-2-thap-ky-post1760921.tpo
Zalo