Dương Tấn Sơn đưa nhạc Trịnh lên đĩa than LP audiophile
Ca sĩ Dương Tấn Sơn trở lại với đĩa than LP audiophile mới, đưa nhạc Trịnh Công Sơn vào không gian nghe mộc tinh tế, giàu cảm xúc.
Dù thời gian trôi qua hơn nửa thế kỷ, âm nhạc của Trịnh Công Sơn vẫn tiếp tục tìm được những cách sống mới, những không gian mới và những người kể mới. Trong dòng chảy ấy, việc đưa nhạc Trịnh lên đĩa than chuẩn LP audiophile không chỉ là thử thách về kỹ thuật mà còn là một cuộc đối thoại nghiêm túc với tinh thần nguyên bản của di sản. Đây là định dạng đòi hỏi sự mộc mạc, độ trung thực và độ nhạy cảm cao nhất của cả giọng hát lẫn khâu sản xuất, bởi mọi chi tiết nhỏ nhất đều được giữ lại, không che lấp, không phô màu, không nén nặng.

Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn - Ảnh: Gia đình cung cấp
Chính vì vậy, khi Xin mặt trời ngủ yên được công bố, sự chú ý dồn về hai điều: Thứ nhất là lựa chọn LP audiophile, một hướng đi hiếm thấy trong các dự án nhạc Trịnh. Và thứ hai, là sự trở lại của ca sĩ Dương Tấn Sơn, người nhiều năm gắn bó với âm nhạc Trịnh bằng lối hát tự sự, tiết chế và trung thành với bản chất trầm lắng của các ca khúc. Việc anh chọn kể lại Trịnh Công Sơn bằng âm thanh đĩa than không chỉ là bước tiếp nối của một hành trình dài, mà còn là cách đưa tinh thần Trịnh đến gần người nghe bằng một không gian tinh khiết và chân thực nhất.
Không gian mới của nhạc Trịnh trên đĩa than
Dòng nhạc Trịnh hơn nửa thế kỷ qua vẫn không ngừng vang lên dưới những hình thức mới, nhưng để đặt nhạc Trịnh vào không gian của đĩa than chuẩn LP audiophile vẫn là một thử thách lớn. Trong bối cảnh thị trường đĩa than ngày càng khắt khe, dự án Xin mặt trời ngủ yên do Tuấn Trinh Production sản xuất và phát hành đã tạo sự chú ý đặc biệt ngay từ khi công bố. Không chỉ vì đây là album hiếm hoi của nhạc Trịnh được thực hiện dưới chuẩn LP audiophile mà còn bởi người kể lần này là ca sĩ Dương Tấn Sơn, một giọng hát gắn bó lâu dài và ổn định với tinh thần Trịnh Công Sơn.

Bìa đĩa than "Xin mặt trời ngủ yên" của ca sĩ Dương Tấn Sơn
Album được thu hoàn toàn theo lối live, cùng ban nhạc Mỹ, dưới sự dẫn dắt của nhạc sĩ Nguyễn Công Phương Nam. Cách phối tối giản, hiện đại nhưng tinh tế của anh và các nhạc công phương Tây tạo nên một không gian âm nhạc nhiều khoảng thở, để giọng hát Dương Tấn Sơn tự do tương tác trực tiếp. Nhạc Trịnh được đặt vào một bối cảnh âm thanh mới: mộc mạc, trung thực nhưng vẫn đầy tính triết lý và tính tự sự đặc trưng.
Đánh thức mặt trời đã ngủ yên
Chủ đề Xin mặt trời ngủ yên gợi nhắc chuỗi hình tượng mặt trời trong âm nhạc Trịnh Công Sơn. Mặt trời khi là chứng nhân, khi là tình nhân, khi là nỗi buồn, khi là niềm an ủi, như một biểu tượng cho thân phận và mong muốn tìm sự bình yên của con người. Dương Tấn Sơn chọn các ca khúc vừa quen vừa lạ, tập trung vào những bài chứa chất suy niệm, để giọng hát kể lại những miền u tịch của thế giới Trịnh. Anh hát rất tình nhưng không quá mềm, rất thật nhưng không hề thô, giữ được kỷ luật cảm xúc cần thiết với một di sản vốn luôn đòi hỏi sự tôn trọng.
Video ca sĩ Dương Tấn Sơn nói về nhạc Trịnh - Tiểu Vũ (thực hiện)
Toàn bộ công đoạn thu âm, hậu kỳ, master và ép đĩa đều được thực hiện theo tiêu chuẩn đĩa than Mỹ. LP audiophile hay còn gọi là đĩa than chất lượng cao đòi hỏi độ trung thực đặc biệt, ít nhiễu, giàu chi tiết và tái tạo được toàn bộ sắc thái không gian buổi thu. Để đạt được điều đó, Tuấn Trinh Production chọn những đơn vị chế tác hàng đầu, áp dụng quy trình cơ học nghiêm ngặt đặc trưng của LP, vốn khó và tốn kém hơn nhiều so với sản xuất nhạc số hoặc CD. Đây cũng là cách nhà sản xuất đặt tham vọng đưa sản phẩm âm nhạc Việt Nam tiệm cận với những tiêu chuẩn quốc tế trong lĩnh vực nghe nhìn.

Ca sĩ Dương Tấn Sơn dưới phiến đá khắc bản nhạc nổi tiếng của Trịnh Công Sơn
Với Xin mặt trời ngủ yên, âm nhạc Trịnh Công Sơn được đưa trở lại như một trải nghiệm trọn vẹn về thẩm mỹ lẫn âm học. Người nghe không chỉ gặp lại cảm xúc quen thuộc mà còn có cơ hội bước vào một không gian nghe tinh khiết hơn, nơi tiếng guitar, tiếng hơi thở, tiếng ngân cuối của câu hát được giữ lại nguyên vẹn mạch chân thực của buổi thu live.
Hành trình đến với nhạc Trịnh của Dương Tấn Sơn
Để hiểu vì sao dự án đĩa than này được chờ đợi, cần nhìn lại hành trình hơn hai thập niên gắn bó của Dương Tấn Sơn với âm nhạc Trịnh Công Sơn. Anh sinh năm 1968, xuất thân không phải ca sĩ chuyên nghiệp, mà từ một người yêu âm nhạc và thường xuất hiện trong các buổi sinh hoạt ca hát ở Hội quán Bình Quới. Giới mộ điệu những năm đầu 2000, nhớ về anh như một giọng hát trầm, ít nói, nhưng mỗi lần cất tiếng là khiến không gian lắng xuống.

Dương Tấn Sơn trong một chương trình nhạc Trịnh
Từ tình yêu với âm nhạc Trịnh, Tấn Sơn bước dần vào con đường thu âm. Năm 2008, anh phát hành album Ru gồm những tình khúc Trịnh Công Sơn, có bài song ca với Trịnh Vĩnh Trinh. Album Phố sau đó tiếp tục khẳng định cách hát của anh: trầm tĩnh, tiết chế, đặt cảm xúc vào chiều sâu thay vì phô bày kỹ thuật. Anh cũng là thành viên nhóm Du ca Trịnh Công Sơn cùng Trịnh Vĩnh Trinh và saxophone Trần Mạnh Tuấn; góp mặt trong nhiều đêm nhạc tri ân cố nhạc sĩ.
Nhưng có lẽ điều giúp anh được gia đình Trịnh Công Sơn tin cậy không chỉ nằm ở giọng hát, mà ở thái độ đối xử với di sản. Khi câu chuyện tác quyền nhạc Trịnh bắt đầu siết chặt, tên Dương Tấn Sơn luôn xuất hiện như trường hợp thực hiện đầy đủ nghĩa vụ bản quyền. Trong bối cảnh nhiều đơn vị tổ chức còn lúng túng về vấn đề này, sự nghiêm túc và chuẩn mực ấy tạo nên niềm tin và sự đồng hành bền vững giữa anh và gia đình người nhạc sĩ.

Ca sĩ Dương Tấn Sơn (bìa phải) cùng với thành viên gia đình nhạc sĩ Trịnh Công Sơn và gia đình nghệ sĩ Trần Mạnh Tuấn
Trong nhiều cuộc trò chuyện với báo chí, Tấn Sơn nói về nhạc Trịnh bằng tâm thế của người tìm thấy trong âm nhạc ấy một sự chữa lành. Anh nhìn mỗi ca khúc như một tấm gương phản chiếu nỗi cô đơn, sự tổn thương và khát vọng bình an của con người. Lối hát của anh vì thế chọn độ lắng nhiều hơn độ sáng, nén cảm xúc nhiều hơn mở rộng âm lượng, tôn trọng từng chữ và từng khoảng lặng.
Chuyển sang đĩa than với Xin mặt trời ngủ yên, hành trình ấy đi tới một bước phát triển tự nhiên. Định dạng LP audiophile, vốn đòi hỏi sự trung thực tuyệt đối, phù hợp với phong cách hát tự sự và giàu kỷ luật nội tâm của anh. Việc thu live cùng ban nhạc càng khiến người nghe cảm nhận rõ sự giao thoa giữa giọng hát và âm thanh mộc mạc, như được ngồi trong chính căn phòng nơi buổi thu diễn ra.
Đĩa than LP audiophile xuất hiện năm 1948, khi hãng Columbia giới thiệu định dạng long play với tốc độ quay 33 vòng một phút và rãnh ghi nhỏ, cho phép lưu trữ âm nhạc dài hơn nhiều so với các đĩa quay trước đó. Nhờ ưu điểm này, LP nhanh chóng trở thành chuẩn nghe nhạc phổ biến suốt nhiều thập niên.
Đến thập niên 1980, sự phát triển của băng từ và đĩa quang khiến LP dần nhường chỗ cho các định dạng mới. Tuy vậy, độ ấm, độ mộc và tính trung thực của âm thanh analog vẫn khiến đĩa than được giới yêu nhạc trân trọng. Những năm gần đây, LP trở lại mạnh mẽ, đặc biệt với dòng LP audiophile được sản xuất tỉ mỉ và hướng đến trải nghiệm nghe chất lượng cao.
LP audiophile là dạng đĩa than dành cho người nghe đòi hỏi âm thanh trung thực nhất. Bản thu gốc có độ chi tiết cao, quy trình cắt rãnh và ép đĩa được kiểm soát nghiêm ngặt, giúp giữ lại độ tự nhiên của giọng hát và nhạc cụ. Khi quay trên hệ thống chuẩn, người nghe cảm nhận rõ hơi thở, độ rung, tiếng chạm nhẹ của dây đàn và cả không gian buổi thu.
Với nghệ sĩ, chọn LP audiophile là chọn sự mộc mạc và chân thật của âm thanh. Đây cũng là lý do ca sĩ Dương Tấn Sơn chọn hình thức này để kể lại nhạc Trịnh Công Sơn: giữ nguyên độ ấm và chiều sâu cảm xúc, gửi đến người nghe một không gian âm nhạc trung thực và tôn trọng di sản.



























