Điền kinh Việt Nam kém xa đẳng cấp thế giới
Tại Giải vô địch điền kinh thế giới đang diễn ra ở Nhật Bản, VĐV duy nhất của Việt Nam góp mặt là Huỳnh Thị Mỹ Tiên đã dừng bước ngay vòng loại nội dung 100m rào nữ. Thành tích của Mỹ Tiên chỉ là 13 giây 77, điều hoàn toàn không gây bất ngờ. Thực tế, Mỹ Tiên tham dự là do suất đặc cách duy nhất được Liên đoàn Điền kinh thế giới trao cho nhằm phát triển phong trào.
Dù là đương kim vô địch SEA Games ở nội dung này nhưng khi bước chân ra sân chơi thế giới, Mỹ Tiên không thể hiện được mình. Trong khi đó, VĐV đến từ Indonesia tham gia cùng nội dung là Dina Aulia lại đạt thông số 13 giây 28.
Chuyện đáng đề cập không phải là kết quả thi đấu của Mỹ Tiên mà là sự lép vế của điền kinh Việt Nam so với chính đối thủ cùng khu vực Đông Nam Á ở sân chơi thế giới.
Tại giải lần này, Thái Lan có 2 suất chính thức dự nội dung chạy ngắn và ném tạ, Philippines có 2 VĐV ở môn nhảy sào và tốc độ, trong khi Singapore có Shati Pereira, người từng vào bán kết nội dung 200m ở giải thế giới năm 2023. Điều này cho thấy, dù từng 3 lần đứng đầu điền kinh ở SEA Games nhưng Việt Nam chưa thể chạm đến đẳng cấp thế giới. Chúng ta dự 3 giải gần nhất đều thông qua các suất đặc cách.

VĐV Huỳnh Thị Mỹ Tiên thi đấu ở Giải vô địch quốc gia 2025. Ảnh: P.MINH
Hồi đầu tháng 9, đề án phát triển điền kinh Việt Nam lần đầu tiên được phê duyệt cho giai đoạn 2030-2045. Dù trong đề án không đặt các mục tiêu lớn, chủ yếu là có huy chương tại Asiad và được suất dự Olympic nhưng đây đã là nỗ lực rất lớn của những người làm điền kinh Việt Nam. Tuy nhiên, có đề án là một chuyện, triển khai ra sao là chuyện khác bởi không giống như các môn thể thao khác, điền kinh là môn cần được hoạch định, tính toán dựa trên các thông số kỹ thuật chứ không phải là số huy chương.
Thậm chí, ở một khía cạnh nào đó, việc quan tâm đến huy chương có thể làm lệch định hướng đầu tư. Ví dụ như thông qua 3-4 VĐV xuất sắc ở các cự ly chạy trung bình, chúng ta có thể đoạt được 7-8 HCV tại SEA Games nhờ việc các VĐV đó dự nhiều nội dung mà họ không có đối thủ.
Đây là trường hợp của “cô gái vàng” Nguyễn Thị Oanh hay nhóm chạy 400m nữ trong đó có Quách Thị Lan. Nhưng số lượng lớn huy chương ấy không che giấu một thực tế là thông số thi đấu không tiếp cận được trình độ thế giới…
Trong khi đó, những VĐV đến từ Thái Lan, Singapore hay Philippines đều đã có thành tích cá nhân đạt tầm thế giới dù họ không thành công ở giải vừa qua. Nói cách khác, muốn thật sự vươn tầm, điền kinh Việt Nam nên quyết liệt hướng đến chất lượng thông qua công tác tuyển chọn VĐV và đầu tư có trọng tâm với những điều kiện tập luyện phù hợp để cải thiện thành tích thi đấu nhanh hơn, bền vững hơn.