Đề nghị bổ sung quy định về nhóm đối tượng ưu tiên cụ thể trong công tác bảo vệ, chăm sóc sức khỏe nhân dân
Ngày 2-12, Quốc hội họp phiên toàn thể tại Hội trường, thảo luận về dự thảo Nghị quyết của Quốc hội về một số cơ chế, chính sách đột phá cho công tác bảo vệ, chăm sóc và nâng cao sức khỏe nhân dân; chủ trương đầu tư Chương trình mục tiêu quốc gia về chăm sóc sức khỏe, dân số và phát triển, giai đoạn 2026-2035.

Đại biểu Hà Sỹ Huân (Đoàn ĐBQH tỉnh Thái Nguyên) phát biểu.
Tham gia thảo luận, đại biểu Hà Sỹ Huân (Đoàn ĐBQH tỉnh Thái Nguyên) nhất trí với chủ trương “Từ năm 2026, người dân được khám sức khỏe định kỳ hoặc khám sàng lọc miễn phí ít nhất mỗi năm 1 lần theo nhóm đối tượng và lộ trình ưu tiên”; đề nghị nghiên cứu, bổ sung quy định về nhóm đối tượng ưu tiên cụ thể như: Người cao tuổi, người lao động trong môi trường độc hại, vùng khó khăn… để các địa phương chủ động bố trí nguồn lực, thực hiện theo lộ trình thống nhất trong cả nước và giao Chính phủ ban hành khung danh mục khám sàng lọc cơ bản, tránh tình trạng triển khai dàn trải, hình thức, không hiệu quả. Đồng thời bổ sung quy định xác định rõ các đối tượng “người yếu thế”, “người có thu nhập thấp” và “một số đối tượng cần ưu tiên khác” đảm bảo thống nhất trong triển khai áp dụng.
Đại biểu đề nghị quy định rõ về cơ quan giám sát, cơ chế bảo vệ người mua bảo hiểm đối với các gói bảo hiểm y tế, bảo hiểm y tế bổ sung dự kiến được thí điểm theo quy định tại khoản 3 Điều 2 dự thảo Nghị quyết, tránh thương mại hóa quá mức ở lĩnh vực này.
Đối với quy định về chế độ, chính sách về tiền lương và phụ cấp cho nhân viên y tế tại Điều 3 dự thảo Nghị quyết, đại biểu đề nghị làm rõ khái niệm “đối tượng đặc thù khác” tại khoản 4; bổ sung cơ chế khuyến khích, khen thưởng gắn với hiệu quả công việc, đặc biệt đối với các lĩnh vực có tính đặc thù và áp lực cao như cấp cứu, hồi sức, phòng chống dịch bệnh, nhằm động viên tinh thần trách nhiệm và sự cống hiến của đội ngũ nhân viên y tế.
Đại biểu Hà Sỹ Huân đề nghị Ban soạn thảo nghiên cứu, quy định cụ thể về: Chuẩn đầu ra của các chương trình đào tạo chuyên khoa và chuyên khoa sâu; khung chương trình, nội dung đào tạo và yêu cầu về giảng viên, cơ sở thực hành; thẩm quyền và quy trình cấp văn bằng, chứng chỉ, bảo đảm thống nhất, minh bạch và được công nhận lẫn nhau giữa các cơ sở đào tạo y khoa trong cả nước.
Bên cạnh đó cần bổ sung quy định khuyến khích hợp tác quốc tế trong đào tạo sau đại học lĩnh vực y tế, gắn với chuyển giao công nghệ, nâng cao năng lực nghiên cứu và ứng dụng y học hiện đại, góp phần hội nhập và nâng tầm nhân lực y tế Việt Nam.
Đại biểu đề nghị bổ sung vào Điều 6 các nội dung: Trách nhiệm của Bộ Nội vụ, Bộ Y tế trong việc rà soát, sắp xếp tổ chức bộ máy và nhân lực ngành Y tế phù hợp với cơ chế, chính sách mới; quy định về trách nhiệm kiểm tra, giám sát việc sử dụng ngân sách y tế, bảo đảm công khai, minh bạch; quy định về trách nhiệm của Chính phủ báo cáo Quốc hội hằng năm về tình hình và kết quả thực hiện Nghị quyết; trong đó quan tâm tiến độ thực hiện chính sách miễn, giảm viện phí trong phạm vi quyền lợi bảo hiểm y tế và chất lượng dịch vụ y tế cơ sở, y tế dự phòng - là hai trụ cột quan trọng để hiện thực hóa mục tiêu “nâng cao sức khỏe nhân dân”.

Đại biểu Hồ Thị Kim Ngân (Đoàn ĐBQH tỉnh Thái Nguyên) phát biểu.
Thảo luận tại hội trường, đại biểu Hồ Thị Kim Ngân (Đoàn ĐBQH tỉnh Thái Nguyên) nhấn mạnh ý nghĩa sống còn của sơ cứu sớm và đúng cách tại hiện trường. Đại biểu khẳng định “Cấp cứu ngoại viện là tuyến phòng thủ đầu tiên giúp bảo vệ tính mạng người bệnh trong những tình huống khẩn cấp.
Nhờ khả năng tiếp cận hiện trường nhanh, xử lý đúng cách và vận chuyển kịp thời, cấp cứu ngoại viện đã và đang góp phần quan trọng vào việc giảm tỷ lệ tử vong và biến chứng nghiêm trọng. Hiểu đúng về cấp cứu ngoại viện, biết cách gọi và hỗ trợ kịp thời không chỉ giúp cứu người mà còn thể hiện ý thức cộng đồng trong chăm sóc sức khỏe”.
Tại Việt Nam, trung tâm cấp cứu ngoại viện chỉ hoạt động phần nào hiệu quả tại Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh; một số tỉnh, thành phố tuy đã có mô hình này nhưng hoạt động còn nhiều hạn chế. Đại biểu chỉ ra nhiều khó khăn của mô hình này như: Chưa có chiến lược quốc gia riêng cho cấp cứu ngoại viện, bảo hiểm y tế chưa chi trả dịch vụ này; tổ chức điều phối chưa thống nhất; độ bao phủ dịch vụ còn thấp; nhân lực và thiết bị chưa đảm bảo…
Nhấn mạnh mục tiêu được đề ra trong Nghị quyết số 72-NQ/TW của Bộ Chính trị về xây dựng hệ thống cấp cứu ngoại viện hiện đại, liên thông và đồng bộ, đáp ứng yêu cầu phát triển y tế quốc gia, đại biểu đề nghị đưa nội dung quan tâm, đầu tư cho hệ thống cấp cứu ngoại viện ở các địa phương trên toàn quốc vào Nghị quyết của Quốc hội để người dân từ đô thị đến nông thôn, người dân ở những nơi khó khăn đều được tiếp cận dịch vụ của mô hình hoạt động này.
Theo đại biểu Hồ Thị Kim Ngân, “trong bối cảnh đô thị hóa nhanh, tỷ lệ tai nạn giao thông, đột quỵ và bệnh lý tim mạch ngày càng gia tăng, cấp cứu ngoại viện không chỉ là dịch vụ y tế, mà đã trở thành nhu cầu thiết yếu của người dân. Mỗi cuộc gọi 115 không chỉ mang ý nghĩa cứu người, mà còn thể hiện năng lực phản ứng của cả hệ thống y tế”.
Dẫn thực tế nhiều trạm y tế chưa đảm bảo các điều kiện để có thể thực hiện được đầy đủ nhiệm vụ theo quy định, đặc biệt là các trạm tại địa bàn miền núi, vùng sâu, vùng xa, vùng khó khăn, đại biểu đề nghị Nghị quyết của Quốc hội cần cụ thể hóa nội dung của Nghị quyết 72 của Bộ Chính trị, trong đó cần tập trung nâng cao chất lượng, hiệu quả y tế cơ sở; tập trung hoàn thiện chức năng, nhiệm vụ, tổ chức bộ máy của trạm y tế cấp xã theo mô hình đơn vị sự nghiệp công lập, bảo đảm cung ứng dịch vụ cơ bản, thiết yếu về phòng bệnh, chăm sóc sức khỏe ban đầu, khám bệnh, chữa bệnh và các dịch vụ chăm sóc xã hội; củng cố nâng cao năng lực đồng bộ cho trạm y tế cấp xã về nhân lực, bảo đảm cơ cấu, đủ số lượng bác sĩ theo chức năng, nhiệm vụ; đặc biệt là bảo đảm cơ sở vật chất, thuốc, thiết bị y tế cơ bản, nhất là ở vùng sâu, vùng xa, vùng khó khăn, biên giới, hải đảo.
Đại biểu khẳng định, việc quan tâm đến hệ thống trạm tế cấp xã nhằm đảm bảo thực hiện tốt quan điểm chỉ đạo của Bộ Chính trị tại Nghị quyết 72: Bảo vệ, chăm sóc và nâng cao sức khỏe nhân dân là mục tiêu, là động lực, là nhiệm vụ chính trị hàng đầu, giữ vị trí ưu tiên trong các chiến lược, chính sách phát triển; là trách nhiệm của cả hệ thống chính trị, của toàn xã hội và của mọi người dân.


































