Cô giáo 9 năm chống chọi với căn bệnh ung thư vẫn đều đặn đón trẻ bằng tình yêu

Dù mang trong mình căn bệnh ung thư quái ác, 9 năm qua, cô Cao Thị Thu Hiền (giáo viên Trường Mầm non Phương Mai, phường Kim Liên, Hà Nội) vẫn luôn kiên cường theo đuổi nghề dạy trẻ, lan tỏa tình yêu tới học trò.

Hành trình vượt qua“bóng tối”

Hơn 25 năm gắn bó với nghề, cô Hiền đã trải qua hành trình chan chứa ánh mắt và nụ cười hồn nhiên của bao thế hệ trẻ thơ. Với cô, công việc này không chỉ là nghề mà đã trở thành hơi thở, lẽ sống.

Yêu nghề, mến trẻ, thế giới xung quanh cô luôn ngập tràn ánh nắng và tiếng cười trong veo. Thế nhưng, cuộc đời bỗng thử thách cô bằng một tai ương nghiệt ngã.

Năm 2017, khi Trường Mầm non Phương Mai vừa đạt chuẩn quốc gia mức độ 1 và sự nghiệp đang ở độ đẹp nhất, trong một lần khám sức khỏe đã mang đến tin sét đánh “cô mắc ung thư”. Ở tuổi 40, mọi thứ trước mắt cô như sụp xuống trong chớp mắt.

Cô Cao Thị Thu Hiền, giáo viên Trường Mầm non Phương Mai, phường Kim Liên, Hà Nội. Ảnh: NVCC

Cô Cao Thị Thu Hiền, giáo viên Trường Mầm non Phương Mai, phường Kim Liên, Hà Nội. Ảnh: NVCC

“Từ ‘ung thư’ lúc đó vang trong tai tôi như một nhát búa, đập tan mọi hoài bão và cuộc sống yên bình. Tôi nghĩ đến các con - người cần tôi mạnh mẽ để làm chỗ dựa. Đến trường, nhìn những đứa trẻ say sưa với từng nét vẽ, những gương mặt thân thương của phụ huynh, tôi bất giác tự hỏi: Liệu mình còn đủ sức để tiếp tục cống hiến cho sự nghiệp không?”, cô Hiền kể.

Những ngày đầu sau khi nhận kết quả, nỗi sợ hãi và cảm giác bị bỏ rơi bủa vây. Cô vẫn nhớ những đợt hóa trị, xạ trị đầy đau đớn khiến cơ thể suy nhược, mái tóc dài bỗng rụng dần theo từng đợt thuốc. Nhiều lúc nằm trên giường bệnh, nhìn đồng nghiệp bận rộn với giáo án và tiếng trẻ thơ, cô từng nghĩ đến việc buông xuôi, để căn bệnh định đoạt số phận.

Nghị lực vượt qua tất cả từ tình yêu nghề

Chính tình yêu nghề mãnh liệt và ánh mắt thiết tha của trẻ đã kéo cô trở lại. “Tôi nhớ như in khoảnh khắc trở lại trường sau đợt nghỉ điều trị dài, mái tóc không còn, phải dùng khăn che đi. Một bé gái rụt rè, lại gần hỏi: ‘Cô ơi, sao cô không có tóc đẹp nữa?’. Câu hỏi hồn nhiên ấy không hề chứa sự sợ hãi hay xa lánh, chỉ có sự quan tâm chân thành của một tâm hồn bé bỏng. Chính lúc đó tôi nhận ra rằng, tôi không chỉ chiến đấu cho bản thân, mà còn phải giành giật sự sống vì những mầm non này. Các bé cần tôi, cần sự ấm áp và niềm tin mà tôi có thể mang lại”, cô Hiền kể.

Cô giáo sinh năm 1977 tự nhủ: Ung thư không phải là dấu chấm hết. Nó là một chương khó khăn nhưng câu chuyện cuộc đời vẫn phải viết tiếp. Cô hiểu rằng mình chỉ có 2 lựa chọn: Hoặc dừng lại hoặc đối diện và bước tiếp. “Chính lúc đó, tình yêu nghề trong tôi bừng sáng hơn bao giờ hết. Tôi đã lựa chọn bước tiếp với tất cả niềm tin và tình yêu cuộc sống”, cô giáo chia sẻ.

Dù mang căn bệnh ung thư quái ác, 9 năm qua, cô Cao Thị Thu Hiền luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ, kiên cường, lan tỏa tình yêu tới học trò. Ảnh: NVCC

Dù mang căn bệnh ung thư quái ác, 9 năm qua, cô Cao Thị Thu Hiền luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ, kiên cường, lan tỏa tình yêu tới học trò. Ảnh: NVCC

Nỗ lực của bản thân cùng sự động viên, hỗ trợ từ Ban giám hiệu, đồng nghiệp, gia đình và cả những phụ huynh tin tưởng đã giúp cô Hiền vượt qua giai đoạn khó khăn nhất. Dù cơ thể vẫn còn những dấu vết từ cuộc chiến với bệnh tật, cô luôn giữ tinh thần lạc quan.

Trở lại trường, cô gom hết tình yêu thương, sự thấu hiểu sau những tháng ngày tuyệt vọng và có phần tiêu cực để dành trọn vẹn sự chăm sóc cho học trò. Cô tích cực đổi mới phương pháp dạy học, truyền đạt bằng cả trái tim và trân trọng từng khoảnh khắc được làm nghề giáo. “Tôi muốn các con hiểu rằng, cuộc sống luôn có khó khăn, nhưng niềm tin và nghị lực sẽ là đôi cánh giúp chúng ta bay lên”, cô Hiền nói. Nhiều lúc, cô quên cả việc mình đang đau, bệnh, chỉ chú tâm vào việc chăm sóc trẻ và cố gắng soạn các bài giảng hay mỗi ngày.

Hiện nay, hàng tháng, cô Hiền vẫn vào viện kiểm tra sức khỏe và làm một số xét nghiệm. Mỗi lần sinh thiết, cô phải nằm bất động 8 giờ và đó là một trải nghiệm không dễ dàng với bất cứ ai.

 Những nụ cười, ánh mắt hồn nhiên của trẻ là niềm động viên lớn lao để cô Cao Thị Thu Hiền tiếp tục theo đuổi nghề giáo và lan tỏa tình yêu đến các học trò nhỏ. Ảnh: NVCC

Những nụ cười, ánh mắt hồn nhiên của trẻ là niềm động viên lớn lao để cô Cao Thị Thu Hiền tiếp tục theo đuổi nghề giáo và lan tỏa tình yêu đến các học trò nhỏ. Ảnh: NVCC

Dù mang trong mình căn bệnh hiểm nghèo, cô Hiền vẫn luôn là điểm sáng tại Trường Mầm non Phương Mai. Nhiều năm liền, cô là chiến sĩ thi đua, giáo viên giỏi cấp quận. Cô Hiền từng đạt giải Nhất cuộc thi “Nhà giáo Đống Đa tâm huyết, sáng tạo” năm 2024; được Sở GD-ĐT vinh danh Nhà giáo Hà Nội tâm huyết, sáng tạo năm 2024. Cô cũng tham gia các công tác xã hội, chương trình thiện nguyện, là công dân gương mẫu của tổ dân phố…

Mới đây, cô Hiền được Sở GD-ĐT Hà Nội tuyên dương nhà giáo tiêu biểu ngành GD-ĐT Hà Nội năm 2025. Nhưng với cô, giải thưởng lớn nhất là luôn được học trò và phụ huynh yêu mến.

Khi được hỏi về ước mơ, cô Hiền chia sẻ rằng mong ước giản dị nhất của mình là mỗi ngày đến trường của các con đều tràn đầy niềm vui. "Tình yêu nghề và hạnh phúc khi thấy các con khôn lớn đã tiếp thêm cho tôi nghị lực để sống, vượt qua bệnh tật và không ngừng sáng tạo. Cuộc chiến với bệnh tật dạy tôi một bài học quý: Hãy sống trọn vẹn với những gì mình yêu thương. Với tôi, nguồn động lực lớn nhất chính là tiếng cười trẻ thơ và sự nghiệp gieo mầm tri thức. Nhờ đó, tôi đã vượt qua khó khăn tưởng chừng tuyệt vọng và sẽ tiếp tục viết những trang tươi đẹp cho sự nghiệp giáo dục", cô giáo chia sẻ.

Thanh Hùng

Nguồn VietnamNet: https://vietnamnet.vn/co-giao-9-nam-chong-choi-voi-can-benh-ung-thu-van-deu-dan-don-tre-bang-tinh-yeu-2463248.html