Chung sức dựng xây An Giang kỷ nguyên mới - Bài 4: Văn hóa và con người là nguồn lực nội sinh

An Giang - vùng đất hội tụ nhiều sắc màu văn hóa, nơi sông nước, núi rừng, biển, đảo và tình người hòa quyện đang bước vào một giai đoạn phát triển mới. Định hướng phát triển 5 năm tới, văn hóa và con người vừa là nền tảng tinh thần vừa là nguồn lực nội sinh, động lực mạnh mẽ để thúc đẩy kinh tế - xã hội tỉnh phát triển.

Nghệ nhân trình diễn tại hội thi đờn ca tài tử ở phường Rạch Giá. Ảnh: PHẠM HIẾU

Nghệ nhân trình diễn tại hội thi đờn ca tài tử ở phường Rạch Giá. Ảnh: PHẠM HIẾU

Từ bản sắc đến sức mạnh mềm

Dự thảo Báo cáo chính trị nêu rõ: “Xây dựng, hoàn thiện và thực thi có hiệu quả các chính sách phát triển văn hóa, để văn hóa thực sự là mục tiêu, nguồn lực nội sinh, động lực để tỉnh An Giang phát triển hài hòa”. Điều đó không chỉ là định hướng mà còn là yêu cầu bức thiết trong bối cảnh hội nhập và cạnh tranh.

An Giang là nơi sinh sống của cộng đồng các dân tộc Kinh, Khmer, Chăm, Hoa… Mỗi dân tộc mang một kho tàng giá trị văn hóa riêng, từ lễ hội Vía Bà Chúa Xứ núi Sam, đua bò Bảy Núi, đến văn hóa Óc Eo - Ba Thê. Đây không chỉ là di sản tinh thần mà còn là tài sản kinh tế, nếu biết khai thác đúng cách, có thể phát triển mạnh mẽ ngành công nghiệp văn hóa và du lịch.

Dự thảo Báo cáo chính trị nhấn mạnh việc bảo tồn và phát huy giá trị văn hóa truyền thống các dân tộc thiểu số gắn với phát triển du lịch, tạo sinh kế, góp phần xóa đói, giảm nghèo. Bác Hồ từng nói: “Văn hóa soi đường cho quốc dân đi”. Nếu không giữ gìn và phát huy văn hóa thì sự phát triển vật chất sẽ mất đi cái hồn.

Thực tế, An Giang đã và đang đầu tư nâng cấp hệ thống thiết chế văn hóa, thể thao từ tỉnh đến cơ sở; tôn tạo các di tích lịch sử; xây dựng không gian văn hóa ở các đô thị trung tâm. Tỷ lệ người dân tham gia phong trào “Toàn dân rèn luyện thân thể theo gương Bác Hồ vĩ đại” ngày càng tăng, thể thao thành tích cao duy trì vị thế trong nước và quốc tế. Đây là minh chứng cho một chiến lược văn hóa gắn liền với chất lượng sống.

Con người là trung tâm của phát triển

Dự thảo Báo cáo chính trị đặt ra yêu cầu: “Xây dựng thế hệ nông dân chuyên nghiệp với tư duy kinh tế, tinh thần hợp tác và khả năng ứng dụng khoa học, công nghệ”. Đây là bước chuyển từ sản xuất truyền thống sang tư duy thị trường giúp nông dân An Giang không chỉ làm ra hạt lúa, con cá, con tôm mà còn biết tính đến giá trị thương hiệu, chuỗi cung ứng và xuất khẩu.

Ngoài nông dân, An Giang cũng chú trọng đào tạo đội ngũ công nhân lành nghề, doanh nhân năng động, trí thức chất lượng cao. Đội ngũ cán bộ, công chức, viên chức được yêu cầu phải có trách nhiệm, gương mẫu, dám đổi mới sáng tạo, sẵn sàng đương đầu với thách thức và hành động vì lợi ích chung. Đây chính là yếu tố quyết định để biến nguồn lực văn hóa thành lợi thế cạnh tranh.

Giáo dục được xác định là quốc sách hàng đầu, với tỷ lệ trường đạt chuẩn quốc gia 60%, tỷ lệ trẻ 6 - 14 tuổi đến trường đạt 94,58%. Tỉnh ưu tiên đầu tư cho vùng sâu, vùng xa, biên giới, hải đảo; phát triển mô hình “trường học số”, “bình dân học vụ số” để mọi người đều được tiếp cận tri thức. Y tế được hiện đại hóa với mục tiêu hướng tới dịch vụ chất lượng cao, phát triển du lịch y tế, mở rộng bảo hiểm y tế toàn dân.

Tất cả những nỗ lực ấy nhằm nâng cao đời sống vật chất và tinh thần của người dân, thực hiện phương châm “không để ai bị bỏ lại phía sau”. Như lời Bác từng căn dặn: “Việc gì có lợi cho dân thì phải hết sức làm. Việc gì có hại cho dân thì phải hết sức tránh”.

Tóm lại, văn hóa và con người An Giang không chỉ là bề dày truyền thống mà còn là tương lai của tỉnh. Khi văn hóa trở thành sức mạnh mềm, khi con người được đặt ở vị trí trung tâm của phát triển, tỉnh sẽ có đủ nền tảng để bước vào kỷ nguyên mới - kỷ nguyên của một tầm nhìn, một ý chí, một niềm tin thắng lợi.

(Còn tiếp)

VIỆT TIẾN

Nguồn An Giang: https://baoangiang.com.vn/chung-suc-dung-xay-an-giang-ky-nguyen-moi-bai-4-van-hoa-va-con-nguoi-la-nguon-luc-noi-sinh-a461678.html