Chỉ một phép tính đơn giản, biết ngay bất động sản đó có nên đầu tư

Quy tắc 2% được giới đầu tư quốc tế sử dụng như một công cụ nhanh chóng để đánh giá hiệu quả đầu tư, giúp sàng lọc các thương vụ tiềm năng trước khi 'xuống tiền'.

Mẹo kiểm tra nhanh khi mua nhà cho thuê: Quy tắc 2% có còn hiệu quả?

Mua bất động sản để cho thuê tiếp tục là một trong những hình thức đầu tư phổ biến nhờ khả năng tạo dòng tiền ổn định và tích lũy tài sản lâu dài. Tuy nhiên, không phải khoản đầu tư nào cũng mang lại lợi nhuận như kỳ vọng, đặc biệt khi chi phí vận hành, bảo trì và rủi ro bỏ trống tài sản vẫn là những yếu tố tiềm ẩn.

Để đánh giá nhanh tiềm năng sinh lời, cộng đồng đầu tư bất động sản tại Mỹ thường sử dụng một nguyên tắc đơn giản mang tên “quy tắc 2%”. Đây là gợi ý được chia sẻ bởi BiggerPockets - một mạng xã hội lớn về đầu tư bất động sản tại Mỹ.

Hiểu đúng quy tắc 2%

Theo quy tắc này, nếu thu nhập cho thuê hàng tháng của một bất động sản bằng hoặc cao hơn 2% tổng chi phí đầu tư (gồm giá mua, thuế phí, chi phí môi giới…), thì tài sản đó có thể được coi là khoản đầu tư sinh lời tốt.

Chẳng hạn, nếu một căn hộ có tổng chi phí mua là 2 tỷ đồng, mức giá cho thuê lý tưởng theo quy tắc này là từ 40 triệu đồng mỗi tháng trở lên. Nếu con số thực tế cao hơn, chẳng hạn đạt 50 triệu đồng, đây có thể là thương vụ tiềm năng. Ngược lại, nếu chỉ cho thuê được với giá 30 triệu đồng, nhà đầu tư nên cân nhắc lại phương án cho thuê hoặc tìm cách tối ưu chi phí.

Dù vậy, quy tắc 2% chỉ mang tính chất tham khảo sơ bộ và không đảm bảo phản ánh đầy đủ tiềm năng sinh lời thực tế của bất động sản, vốn chịu ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố như vị trí, loại hình tài sản, thị trường và tiện ích đi kèm.

Những công cụ đánh giá bổ sung

Bên cạnh quy tắc 2%, nhiều nhà đầu tư chuyên nghiệp còn sử dụng thêm các công cụ định lượng khác để đưa ra quyết định chính xác hơn.

Đầu tiên là hệ số bội thu nhập gộp (Gross Rent Multiplier - GRM), được tính bằng cách chia giá mua bất động sản cho tổng thu nhập thuê dự kiến trong một năm. GRM càng thấp cho thấy mức giá mua càng hấp dẫn, tuy nhiên phương pháp này chưa tính đến chi phí vận hành.

Thứ hai là chỉ số thu nhập hoạt động ròng (Net Operating Income - NOI), phản ánh lợi nhuận hàng năm của bất động sản sau khi trừ đi chi phí vận hành trước khi khấu trừ thuế và trả tiền vay thế chấp. Nếu chỉ số NOI dương cho thấy bất động sản tạo ra đủ dòng tiền để trang trải chi phí vận hành.

Thứ ba là phân tích dòng tiền (Cash Flow Analysis), giúp nhà đầu tư nắm rõ dòng tiền thực ra – vào sau khi tính cả thuế, lãi vay và các khoản chi phí khác. Dòng tiền dương là yếu tố then chốt để duy trì tính thanh khoản và khả năng sinh lời dài hạn.

Ngoài ra còn có tỷ lệ vốn hóa (Capitalization Rate – Cap Rate). Thước đo này tính toán tỷ lệ hoàn vốn hàng năm trên tổng đầu tư của một bất động sản. Tỷ lệ này được tính bằng cách lấy NOI chia cho giá mua bất động sản. Cap Rate cao hơn đồng nghĩa với khả năng thu hồi vốn nhanh hơn, song cũng thường đi kèm với mức độ rủi ro cao hơn.

Cuối cùng là phương pháp phân tích giá trị tương lai (Future Value Analysis), nhằm dự báo mức tăng trưởng tài sản theo thời gian. Phương pháp này đòi hỏi nhà đầu tư có kiến thức chuyên sâu và kinh nghiệm thực tiễn.

Việc kết hợp các công cụ trên không chỉ giúp nhà đầu tư đánh giá chính xác tiềm năng sinh lời mà còn xây dựng được chiến lược đầu tư bền vững và hiệu quả hơn trong dài hạn.

Lê Minh

Nguồn TBNH: https://thoibaonganhang.vn/chi-mot-phep-tinh-don-gian-biet-ngay-bat-dong-san-do-co-nen-dau-tu-166556.html
Zalo