Cha mẹ 'chống lưng' thế nào để con sống ngẩng cao đầu?
Một đứa trẻ sống không dám ngẩng đầu nhiều khi không phải vì bản tính nhút nhát mà vì cha mẹ chưa cho con đủ chỗ dựa tinh thần để thấy an toàn và vững lòng.
Sự “chống lưng” thật sự cho con không phải là thay con đánh nhau, giải quyết hộ mọi rắc rối mà là trong bốn khoảnh khắc quan trọng nhất của tuổi thơ, cha mẹ âm thầm đứng phía sau, để con biết rằng con không đơn độc, cha mẹ luôn ở đây, tin tưởng và ủng hộ con.
Khi con bị hiểu lầm hãy nghe con nói trước
Một người mẹ trong buổi chiều đón con gái tan học, cô giáo bảo: “Bé hôm nay đẩy ngã bạn”.
Người mẹ không vội trách, chỉ hỏi nhỏ khi về nhà: “Con kể mẹ nghe xem, hôm nay ở trường có chuyện gì vậy?”
Con òa khóc: “Bạn giật bức tranh con vẽ cả buổi rồi làm rách. Con kéo bạn lại, bạn ngã mất”.
Nhiều cha mẹ khi nghe người khác mách tội con, phản ứng đầu tiên là quát: “Con lại gây chuyện à?” Nhưng điều đó chỉ khiến con nuốt nỗi oan vào lòng. Lần sau gặp chuyện, con sẽ chọn im lặng, vì biết có nói cũng vô ích, bố mẹ chỉ mắng thôi.
Điều con cần không phải là một quan tòa mà là một người lắng nghe. Hãy để con nói hết, dù con sai, rồi mới nhẹ nhàng dẫn dắt. Sự tin tưởng cha mẹ dành cho con hôm nay, sẽ trở thành dũng khí để con đối diện hiểu lầm sau này, biết tự giải thích, biết giữ lòng bình tĩnh và tự trọng.

Ảnh minh họa
Khi con bị bắt nạt hãy dạy con không sợ
Một người mẹ có con trai bị vài đứa lớn trong khu nhà giật bánh và xô ngã.
Người mẹ không lao đến mắng chửi mà ôm con, rồi nắm tay con đến gặp mấy đứa kia, dạy con nói:
“Đây là bánh của mình. Cậu không được giật, cũng không được đẩy mình. Nếu muốn, có thể xin, nhưng không được cướp”.
Nhiều cha mẹ bảo: “Nó giật của con thì con giật lại!”, hoặc “Thôi kệ, tránh xa nó ra.”
Một bên dạy con bạo lực, một bên dạy con sợ hãi. Sự “chống lưng” thật sự là giúp con xây ranh giới an toàn. Đồ của con cần được bảo vệ, cơ thể con không ai được phép làm tổn thương.
Đồng thời, cha mẹ dạy con dùng lời nói để bảo vệ bản thân, thay vì nín nhịn hay đánh trả.
Khi con hiểu rằng ba mẹ sẽ dạy con cách bảo vệ mình, lần sau bị bắt nạt, con không chỉ biết khóc mà có thể ngẩng đầu nói “Không” một cách vững vàng.
Khi con thử làm điều mới hãy cho phép con sai
Lần đầu con trai tôi học đi xe đạp, ngã lên ngã xuống, khóc nức nở: “Con không học nữa đâu”.
Tôi không nói: “Có chút xíu cũng bỏ à?” mà ngồi xuống lau nước mắt: “Đau hả con? Mẹ hồi nhỏ cũng ngã hoài. Nghỉ tí rồi mình thử lại nhé. Dù có ngã tiếp, mẹ vẫn ở đây”.
Lúc con tự đạp được vài vòng, quay lại cười rạng rỡ, nụ cười ấy là niềm tự hào đầu đời mà không bài học nào dạy được.
Nhiều cha mẹ sợ con sai, sợ bẩn, sợ vất vả nên ôm con mãi trong vòng tay an toàn. Nhưng tự tin chỉ có thể lớn lên trong những lần vấp ngã.
Câu “Không sao đâu, sai cũng được, mình cùng tìm cách làm lại nhé” còn quý hơn trăm lời thúc ép “Con phải làm tốt”.
Khi biết rằng ba mẹ sẽ không trách dù con làm chưa đúng, trẻ mới dám thử, dám sai, dám đứng dậy và chính dũng khí không sợ thất bại ấy là hành trang giúp con đi xa cả đời.
Khi con thể hiện sự khác biệt hãy khen con “rất đặc biệt”
Ngày cô giáo yêu cầu vẽ “Ngôi nhà của em”, các bạn đều vẽ nhà đỏ, cỏ xanh.
Chỉ riêng một cô bé vẽ nhà xanh lam, cây tím, rồi rụt rè hỏi: “Mẹ ơi, tranh con lạ quá, cô có chê không?”
Người mẹ ngắm kỹ rồi nói: “Không hề lạ. Nhà xanh như ở trên trời, cây tím như có phép thuật. Mẹ thấy rất đẹp vì ý tưởng của con đặc biệt lắm.”
Nhiều cha mẹ hay ép con theo chuẩn mực: “Ai cũng vẽ thế, sao con không vẽ vậy?”
Nhưng chính sự khác biệt là mầm mống của sáng tạo và tự tin.
Khi bạn nói: “Ý con rất hay, mẹ ủng hộ con”, đứa trẻ sẽ hiểu rằng khác biệt không phải là sai mà là mình có cá tính riêng.
Niềm tin “mình rất ổn, mình có giá trị” ấy sẽ theo con suốt đời, để dù đi đến đâu, con cũng dám ngẩng cao đầu là chính mình.
Thực ra, “ngẩng đầu” không chỉ là một dáng đi thẳng lưng, mà là niềm tự tin và sức mạnh nội tâm. Và điều đó không tự nhiên mà có, nó được nuôi lớn từng ngày bằng tình yêu, sự lắng nghe, kiên nhẫn và niềm tin của cha mẹ.
Khi bạn nghe con nói lúc con bị oan, dạy con mạnh mẽ khi con sợ, ở bên con khi con sai, và tôn trọng con khi con khác biệt thì từng cử chỉ nhỏ ấy sẽ hóa thành áo giáp tinh thần, giúp con suốt đời biết ngẩng đầu bước đi, tự tin sống giữa cuộc đời này.