Cận cảnh nghề dệt thổ cẩm của phụ nữ Chăm bên dòng sông Hậu
Nghề dệt thổ cẩm của người Chăm xã Châu Phong xuất hiện từ những năm đầu của thế kỷ XIX, gắn liền với quá trình cư trú của người Chăm trên mảnh đất An Giang. Ngày nay, phát triển nghề dệt thổ cẩm người Chăm, phục vụ phát triển du lịch là nhu cầu thiết thực của Cộng đồng Hồi giáo Chăm ở An Giang.

Năm 2023, nghề dệt thổ cẩm của người Chăm Châu Phong được Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch công nhận là Di sản Văn hóa phi vật thể Quốc gia, một dấu mốc quan trọng khẳng định giá trị văn hóa to lớn của nghề.

Phụ nữ Chăm, với đôi tay khéo léo đóng vai trò trung tâm của nghề dệt thổ cẩm. Để có một sản phẩm hoàn thiện, cần phải thực hiện sáu công đoạn chính: ngâm sợi, nhuộm màu tự nhiên từ lá cây (indigo, đỏ, vàng, xanh, đen), phơi khô, đánh suốt, làm canh dọc (công đoạn khó nhất đòi hỏi kỹ thuật cao) và dệt xen kẽ go nền với go hoa văn.

Nét đặc sắc của nghề dệt thổ cẩm của người Chăm nằm ở kỹ thuật dệt, màu sắc và hoa văn trên sản phẩm.

Khung chỉ dệt vải của người Chăm.

Bà con sử dụng khung dệt bằng gỗ, dệt bằng tay nên sản phẩm rất đẹp.

Kỹ thuật đặc trưng này mất khoảng 3 ngày chỉ để xỏ go một khung dệt, tạo nên sản phẩm bền màu, càng dùng càng bóng đẹp.


Với đồng bào Chăm, nghề dệt không chỉ là kỹ nghệ thủ công mà còn mang giá trị văn hóa sâu sắc, gắn bó chặt chẽ với đời sống tín ngưỡng và cộng đồng.

Nghề dệt còn tạo sinh kế cho lao động của địa phương, chủ yếu phụ nữ, với thu nhập trung bình từ 150.000-200.000 đồng/ngày, góp phần giảm nghèo và củng cố sự gắn kết cộng đồng.

Với sự chung tay từ chính quyền, sự chủ động của chính cộng đồng trong việc nắm bắt thị trường, tìm hướng đi đúng đắn, nghề dệt thổ cẩm ở xã Châu Phong đang có nhiều khởi sắc.

Sinh năm 1958, ông Mohamad, thuộc đời thứ ba gắn bó gần 50 năm với khung cửi, học nghề từ ông bà, cha mẹ khi nghề còn thịnh vượng nhất. Ông cho biết: “Nghề dệt này là nghề thủ công bằng chân tay là chủ yếu. Yêu cầu đầu tiên là phải có sở thích tâm đắc với cái nghề mới làm được”. Với tâm huyết giữ lửa nghề truyền thống, ông không chỉ tạo việc làm ổn định cho chị em phụ nữ Chăm mà còn vận động bà con giữ nghề, lan tỏa giá trị văn hóa ra thế giới.






























